Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 395

Tô Đào đành phải tìm Thịnh Vu Thanh.

Từ sau khi thuyết phục Thịnh Vu Thanh nhập ngũ, cô ấy đã đi theo Bùi Đông bắt đầu học tập.

Ai ngờ Thịnh Vu Thanh cũng không liên lạc được.

Cuối cùng, sau một hồi gọi điện thoại vòng vo, cô mới biết được từ Hình Thư Ngữ rằng, cách cửa số 2 Đông Dương ba cây số có 18 con zombie tiến hóa đang định tấn công.

Bùi Đông đã điều động phần lớn nhân lực đi hỗ trợ, hiện đang chiến đấu ác liệt, bảo cô mấy ngày nữa gọi lại.

"Cần tôi giúp gì không?" Tô Đào nghe mà giật mình.

18 con zombie tiến hóa thật sự quá khủng khϊếp.

Sao cô lại cảm thấy theo thời gian, số lượng zombie tiến hóa Liềm Máu ngày càng nhiều vậy?

Hình Thư Ngữ lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng:

"Nước và đồ ăn nhanh cô tặng chúng tôi đều đủ, vấn đề bây giờ là chênh lệch lực lượng quá lớn, e là lần này chúng tôi phải bỏ khu Thủy Phù ở cửa số 2."

 

Tô Đào im lặng.

Khu Thủy Phù khá gần trung tâm thành phố, đây không phải là điềm lành.

Hình Thư Ngữ thở dài: "Thật ra chúng tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi, ít nhất các chiến sĩ là chết trận, chứ không phải chết đói chết khát, cô nhìn Vân Thương và Thủ An bên cạnh đi, thiếu nước thiếu lương đã lâu, muốn làm rùa rụt cổ cũng không có vốn, nói cho cùng, chúng tôi vẫn còn chút mặt mũi."

"Tuy khu Thủy Phù gần trung tâm thành phố, nhưng tường thành bên này sắp xây xong rồi, chỉ cần chị Bùi và mọi người cố gắng thêm một tuần nữa, chúng tôi vẫn còn có hội th* d*c."

Tô Đào cúp máy với vẻ mặt nặng nề.

Không được, cô luôn cảm thấy Đông Dương e là không chống đỡ được lâu.

Phải chuẩn bị trước, nếu không đợi đến khi nhiều nơi bị mất, người vô gia cư sẽ bùng nổ.

 

Các loại hình nhà ở hiện tại của Đào Dương, dù là phòng đơn cũng không rẻ.

Phải nhanh chóng nâng cấp, mở khóa loại hình ký túc xá, giảm giá thuê, san sẻ bớt áp lực dân số.

Hơn nữa làm vậy cũng có lợi cho cô, không chỉ có thể nhanh chóng nâng cấp, mà còn có thể kiếm được nhiều tiền thuê nhà hơn.

Ba ngày tiếp theo, Tô Đào như lên dây cót, vừa bảo Mã Đại Pháo và Trang Uyển rao bán vật tư và thu mua tinh hạch, vừa điên cuồng xây nhà.

Liên tục ba ngày, xây 20 phòng đơn, 10 phòng đôi và 10 căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách.

Mạnh Thiên thấy nhiều phòng trống như vậy, mắt chữ A mồm chữ O.

Tô Đào mệt mỏi đến đỏ cả mắt: "Nhanh đi lọc đơn xin thuê nhà đi, những căn cứ khác tạm thời đừng nhận, ưu tiên người Đông Dương trước."

Mạnh Thiên gật đầu cái rụp, hừng hực khí thế đi làm việc.

 

Cô ấy vừa đi, Lôi Hành liền tìm đến, nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Tô Đào, nhíu mày nói:

"Cô vội vàng như vậy làm gì? Đông Dương thất thủ thì liên quan gì đến cô?"

Tô Đào nói: "Loại người bốn bể là nhà như anh không hiểu đâu."

Lôi Hành không tỏ ý kiến gì, chuyển sang hỏi:

"Tôi nghe Mã Đại Pháo nói, cô đang rao bán vật tư, thu mua tinh hạch, tìm kiếm hợp tác phải không?"

Tô Đào gật đầu.

Mấy hôm nay không ít căn cứ và tổ chức tìm đến, nhưng hầu hết đều không tin Đào Dương có vật tư, vẫn đang nghe ngóng.

Lôi Hành nói: "Gần đây tôi và anh em có một ý tưởng, cô xem có thể chia cho chúng tôi một mảnh đất làm căn cứ của Báo Đồ không, còn tiền thuê đất này, cô muốn tiền hay tinh hạch?"

Tô Đào lập tức tỉnh táo: "Không phải các anh đã có địa bàn ở bên ngoài sao?"

Lôi Hành hơi chê: "Xa Đào Dương quá, lại còn vị trí địa lý cũng không tốt, không bằng chỗ cô, đầy đủ tiện nghi, môi trường lại đẹp."

"Các anh muốn đất rộng bao nhiêu?"

"1000 mét vuông là được, tốt nhất là có khu nhà ở, sân huấn luyện, trường bắn, nhà ăn nhỏ riêng, người ngoài không được vào."

Tô Đào sa sầm mặt mày: "Yêu cầu của các anh cũng cao thật."

Bình Luận (0)
Comment