Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 408

Từ Kỳ là người theo chủ nghĩa DINK, tuy đã kết hôn từ lâu, nhưng anh và vợ đều cảm thấy, mạt thế này tốt nhất là không sinh con, sinh ra cũng chỉ khổ sở vì loạn lạc.

Vậy nên nhà mua lúc đó cũng không lớn, chỉ là căn hộ một phòng ngủ, nhưng cũng tốn không ít tiền tiết kiệm.

Kết quả ở chưa được mười lăm năm đã thành nhà nguy hiểm, vợ anh bây giờ nhắc đến vẫn còn xót xa.

Nhϊếp Tư Bác hỏi xong cũng nhìn Tô Đào với ánh mắt long lanh.

Tô Đào mỉm cười: "Đều có."

Nhϊếp Tư Bác tròn xoe miệng.

Từ Kỳ hơi xúc động: "Cảm ơn Bà chủ Tô trước."

Tô Đào nói: "Sau này đều là người một nhà, không cần khách sáo."

Từ Kỳ rất có ý thức của người đi làm, chủ động hỏi:

"Bà chủ Tô nhận chúng tôi, là có việc gì cần chúng tôi làm sao?"

Tô Đào bèn nói thẳng:

"Tôi muốn thành lập quân đội riêng ở đây, sau này sẽ dần dần tuyển mộ dị năng giả, nhiệm vụ chủ yếu là an ninh, khi cần thiết phải ra ngoài làm nhiệm vụ."

 

Thật ra mục đích cơ bản nhất là, cô cần người giúp cô săn zombie, thu thập tinh hạch.

Thành lập một đội dị năng giả có thực lực mạnh như Báo Đồ.

Từ Kỳ đã rất quen thuộc với việc này, nói trắng ra là nuôi dưỡng lực lượng vũ trang tư nhân, ông ta nghiêm túc gật đầu.

Nhϊếp Tư Bác cũng gật đầu theo.

Tô Đào mỉm cười: "Bây giờ mới chỉ là ý tưởng ban đầu, hôm nào sẽ nói chuyện chi tiết với mọi người, à đúng rồi, còn phải hỏi mọi người là muốn tiếp tục ở bên này, hay chuyển đến Đào Dương?"

Từ Kỳ luôn quan tâm đến tin tức bên ngoài, ngẩn người hỏi:

"Chính là chỗ gần đây đang rêu rao bán vật tư à?"

Tô Đào gật đầu: "Tối nay tôi sẽ đưa mọi người đi xem, cũng làm quen với những người bạn bên đó."

Từ Kỳ đồng ý, vẫn không nhịn được hỏi: "Thật sự có vật tư sao?"

 

Không chỉ ông ta, mà bây giờ những người nghe được tin này đều đang nghi ngờ.

Dù sao trong tình hình nhiệt độ liên tục tăng cao, chiến loạn liên miên, vật tư khan hiếm đến cực điểm, là thứ để giữ mạng, ai lại mang ra bán chứ.

Tô Đào mỉm cười: "Tối nay ông sẽ biết, bây giờ không có việc gì thì mọi người về trước đi, hẹn gặp lại sau, nếu tiện thì có thể dẫn người nhà theo."

Trên đường về, Nhϊếp Tư Bác có chút phấn khích:

"Lão Từ lão Từ, chúng ta đây có phải là đổi vận không? Nếu Vệ Tường biết được, chắc chắn sẽ hối hận đến xanh ruột, còn nhớ lúc trước chúng ta thấy ảnh chụp Bàn Liễu Sơn thì ghen tị thế nào không, mới được bao lâu mà chúng ta đã được ở nhà đẹp như vậy rồi."

Từ Kỳ liếc anh ta:

"Nếu vậy thì hãy luyện tập dị năng cho tốt, cố gắng giúp đỡ Bà chủ Tô một chút, nếu không ai lại nuôi một kẻ vô dụng thật."

 

Vai Nhϊếp Tư Bác lập tức xụ xuống.

Từ Kỳ vỗ vai anh ta: "Dị năng của cậu nếu dùng tốt, hiệu quả cũng không tệ, nhưng phải xem ai dùng cậu."

Từ Kỳ về đến nhà, vợ ông ta cũng vừa tan làm, cằn nhằn vài câu về những vị khách kỳ quặc của khách sạn, rồi bắt đầu lo lắng:

"Lão Từ, nhà chúng ta hình như lại có thêm vết nứt rồi, anh lại đây xem thử..."

Từ Kỳ đeo kính vào nhìn, quả nhiên lại có thêm mấy vết nứt.

Vợ ông ta thở dài, trong lòng dâng lên cảm giác bất lực:

"Làm sao bây giờ lão Từ, giờ khách sạn cũng không có lời lãi gì, lại thêm Đàm lão đại mất tích, quản lý của chúng ta bắt đầu làm loạn, cắt xén lương của chúng ta, chiều nay lại kiếm cớ phạt tiền, cứ thế này chúng ta cũng không trả nổi tiền thuê nhà ở ngoài."

Từ Kỳ nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy, mỉm cười.

Vợ ông ta chọc vào eo anh, trách yêu:

"Lúc này rồi mà anh còn cười cợt được, em thật sự rất lo, may mà chúng ta không có con, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhà Nhϊếp Tư Bác chắc còn khó khăn hơn chúng ta, nhà cậu ấy có hai đứa con, lương của hai vợ chồng cũng không cao, haiz, thời buổi này."

Từ Kỳ xoa đầu vợ hỏi:

"Trước đây anh có cho em xem ảnh chụp Bàn Liễu Sơn, em thấy nhà cửa ở đó thế nào?"

Vợ ông ta khó hiểu nhìn anh:

"Chắc không ai chê được đâu nhỉ? Nếu không bọn họ cũng không dễ dàng cướp hết khách của khách sạn chúng ta."

Từ Kỳ ôm cô ấy, cảm khái: "Có lẽ không bao lâu nữa chúng ta sẽ được ở trong căn nhà như vậy."...

Bình Luận (0)
Comment