Parker như đang suy nghĩ gì đó mà liếc nhìn thú đại bàng một cái, cái khoảnh khắc thu phóng khí thế tự nhiên vừa rồi, đến giờ hắn vẫn không thể tưởng tượng nổi: Đây là năng lực của vương thú sao?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bởi vì thực lực bốn vằn của Parker là dựa vào tinh thể mà miễn cưỡng nâng lên, năng lượng trong cơ thể ban đầu giống như một quả bóng bay xì hơi, khiến hắn không nhận ra được sự thay đổi khi trở thành thú bốn vằn. Hơn một tháng củng cố vừa qua, năng lượng dự trữ trong cơ thể đã đạt đến mức nhất định, lúc này hắn mới nhìn thấy được một góc thực lực của vương thú.
Parker vô thức x** n*n đôi chân nhỏ của Bạch Tinh Tinh, nghĩ nghĩ rồi bỗng nhiên nở một nụ cười vô cùng ngạo nghễ trên mặt.
“Anh đang nghĩ gì vậy? Cười...” khí phách thế. Bạch Tinh Tinh cảm giác được Parker đang thất thần, ngẩng đầu nhìn hắn mà giật mình kinh ngạc, không chắc là mình có nhìn lầm không.
Sao đột nhiên lại cảm thấy Parker có nét gì đó giống Vinson nhỉ?
“Anh đang nghĩ cuối cùng anh cũng có thực lực để bảo vệ em rồi.” Parker lập tức từ tâm thái vương giả trở về trái tim thú bình thường, ôm mặt Bạch Tinh Tinh hôn mấy cái, đôi chân trong lòng bàn tay cũng x** n*n không ngừng.
Bạch Tinh Tinh cười nói: “Anh vẫn luôn bảo vệ em mà.”
“Chíp —— chíp —— chíp ——”
Từ đầu bên kia ống nước truyền đến tiếng kêu hiệu lệnh của thú đại bàng, mọi người đồng thời chấn động: Thành công rồi!
Theo tiếng kêu đó, trong rừng rậm lập tức vang lên tiếng sột soạt từ bốn phương tám hướng, chim chóc hoảng sợ bay đi từng đàn.
Parker dùng quần áo bọc Bạch Tinh Tinh thật kỹ, bế thốc cô lên rồi chuẩn bị rời đi.
Thú đại bàng nhận được mệnh lệnh của Vinson là phải bảo vệ Bạch Tinh Tinh, thấy vậy liền theo bản năng đuổi theo một bước, lập tức bị Parker có tính cảnh giác cực cao phát hiện, hắn lạnh lùng liếc mắt qua.
Thú đại bàng đành phải dừng bước, không dám có bất kỳ biểu hiện gì nữa.
“Nơi này còn cần anh, em về trước với hắn nhé?” Parker thở dài, cúi đầu hỏi Bạch Tinh Tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sự việc trọng đại, Parker là một trong hai thú bốn vằn duy nhất của bộ lạc, đương nhiên có rất nhiều việc phải làm, Bạch Tinh Tinh không phải người đỏng đảnh, tuy sợ hãi khi phải rời xa bạn đời, nhưng vẫn gật đầu.
“Được.” Bạch Tinh Tinh khẽ nói.
Thú đại bàng ngẩng đầu lên không thể tin nổi, tâm trạng lên xuống thất thường, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt. Hắn liếc nhìn Parker, không dám tùy tiện tiến lên.
Bất tri bất giác, thái độ của thú đại bàng đối với Parker đã trở nên giống hệt như khi đối đãi với Vinson.
Parker rất hài lòng với phản ứng của đối phương, ra hiệu bằng mắt cho thú đại bàng. Thú đại bàng lập tức biến thành hình thú, hạ thấp cơ thể nằm rạp xuống đất.
Parker đặt Bạch Tinh Tinh lên lưng thú đại bàng, lại không nỡ mà hôn lên gò má trắng như tuyết đang bị gió lạnh thổi đến lạnh buốt của cô, rồi lại l.i.ế.m l**m, làm cho nó ấm lên rồi mới lưu luyến buông ra.
Làn da ướt sũng bị gió thổi qua, lại càng mang đi nhiều nhiệt lượng, Bạch Tinh Tinh vội dùng da thú che mặt, giận dỗi lườm Parker một cái, đôi mắt đẹp ngấn nước, trông không giống đang tức giận, mà ngược lại giống như đang làm nũng.
Parker tưởng bạn đời mình đang ngại ngùng, trong lòng bị sự đáng yêu này đốn gục, hận không thể tóm người xuống mà x** n*n một phen.
Bạch Tinh Tinh dường như nhìn thấu h*m m**n của hắn, thúc giục: “Còn không mau đi?”
Nói rồi cô vỗ vỗ vai thú đại bàng bên dưới, thú đại bàng lập tức vỗ cánh bay lên.
Parker nhìn bạn đời đi xa, cười ha hả vài tiếng, hóa thành hình thú, chạy như điên về phía khu vực của tộc Bọ Cạp, tiếng cười kiêu ngạo đó, giống như ma âm rót vào tai, về đến bộ lạc mà Bạch Tinh Tinh vẫn cảm thấy nó văng vẳng bên tai, trong lòng không khỏi thấy buồn cười.
Thú đại bàng làm theo lời Vinson dặn dò từ đầu, hạ cánh bên vũng nước, một lúc lâu mà không thấy giống cái đi xuống. Mặt nước được ánh trăng chiếu sáng, phản chiếu khuôn mặt đang mím miệng cười duyên của giống cái, cũng không biết cô đang nghĩ gì, nụ cười ngọt ngào đó khiến người nhìn cũng thấy lây lan niềm vui.
Thú đại bàng cũng không nỡ làm phiền giống cái, tham luyến ngắm nhìn hình bóng của cô trên mặt nước.