Bạch Tinh Tinh đã tính đến điểm này, sớm đã chuẩn bị mấy cái thùng đá đặc biệt, đáy thùng đá đều được đục lỗ vừa vặn để ống nước xuyên qua, cố định ống nước ở đáy thùng, sau đó để thú nhân đổ nước vào thùng đá.
Áp lực nước làm cho tốc độ dòng chảy trong ống nhanh hơn, nâng cao hiệu suất đáng kể.
Bên này họ không ngừng đổ nước vào thùng đá, nước trong thùng đá cũng không ngừng vơi đi, rồi lại được thú nhân đổ đầy, nhưng vẫn không thấy được hiệu quả ra sao.
“Có thành công không vậy?” Có thú đực không chắc chắn mà nói.
Nhiệt độ ban đêm rất lạnh, chân Bạch Tinh Tinh giẫm trên mặt đất lạnh đến phát buốt, cô không nhịn được mà giẫm lên mu bàn chân của Parker, lúc này mới thấy thoải mái hơn nhiều.
“Chỉ cần ống nước không hỏng, chắc chắn sẽ thành công.” Mà xem độ rắn chắc của ống nước kia, thì không dễ bị hỏng như vậy.
Giọng điệu chắc chắn của Bạch Tinh Tinh đã mang lại hy vọng rất lớn cho các thú đực ở đây, ai nấy đều hận không thể bay ngay đến đầu kia của ống nước để xem.
Parker bị cái lạnh buốt trên mu bàn chân làm giật mình, vội bế bổng Bạch Tinh Tinh lên, ngồi phịch xuống đất, hai tay nắm lấy cặp chân ngọc kia không ngừng x** n*n.
“Đã bảo em đừng đi mà em không nghe, giờ thì bị lạnh cóng rồi chứ.” Parker tức giận nói, nhưng hơi ấm từ lòng bàn tay lại không ngừng truyền sang đôi chân lạnh lẽo của Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh dùng đầu ngón chân cào cào vào lòng bàn tay Parker, lè lưỡi cười.
Thú đại bàng được Vinson cử đến canh giữ bên cạnh Bạch Tinh Tinh thấy vậy, ánh mắt tối sầm lại, hai tay hóa thành đôi cánh lông vũ thật lớn, ngồi xổm xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh.
“Cánh của ta rất ấm, đảm bảo không để một tia gió lạnh nào lọt vào.” Thú đại bàng đột nhiên nói.
Giống cái xinh đẹp trước nay luôn hấp dẫn thú đực nhất, huống hồ lại còn là một người đáng yêu dịu dàng như vậy? Thú đại bàng biết mình không xứng với giống cái hoàn mỹ này, ngay từ đầu đã định bụng phải kìm nén cảm xúc, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm nghịch ngợm của giống cái, sợi dây lý trí đang căng chặt lập tức đứt phựt, hắn đã mở miệng mà không kịp suy nghĩ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghe thấy giọng nói ân cần của mình, thú đại bàng liền hối hận, tình cảm yêu thích của mình có phải đã quá rõ ràng rồi không? Lấy lòng bạn đời của người ta ngay trước mặt họ, bất cứ thú đực nào cũng không chịu nổi, huống chi đây lại là một con báo có tính tình ngang ngược.
Thế nhưng hắn vẫn không ngăn được tim mình đập nhanh, có thể sưởi ấm cho nàng, dù bị đ.á.n.h một trận cũng không sao.
Bạch Tinh Tinh còn chưa kịp nói gì, Parker đã tức giận đến mức gầm gừ trong cổ họng, khí thế thuộc về cường giả bốn vằn hoàn toàn bộc phát.
Dòng m.á.u đang chảy nhanh vì rung động của thú đại bàng lập tức như đông cứng lại, mỗi một sợi lông tơ, mỗi một tế bào trên cơ thể đều đang run rẩy sợ hãi.
Đây không phải là ảnh hưởng tâm lý, mà là sự uy h.i.ế.p thực chất.
Cấp bậc cao luôn có ít nhiều áp lực đối với cấp bậc thấp, nhưng thông thường chỉ có tác dụng răn đe về mặt tâm lý mà thôi, chỉ khi đạt tới bốn vằn, mới có thể tỏa ra loại áp lực khiến thú nhân cảm thấy sợ hãi từ tận trong xương tủy, khiến người khác phải vô điều kiện phục tùng.
Nếu không thì thú bốn vằn cũng sẽ không được công nhận là vương thú.
Đây mới chỉ là dị tộc, nếu là cùng tộc, dưới sự căm ghét không hề che giấu của Parker, e là đối phương đã lập tức quỳ xuống rồi.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, toàn bộ cơ bắp của thú đại bàng đã run rẩy vì căng cứng quá độ, sắc mặt trắng bệch như người c.h.ế.t.
Parker nhìn phản ứng của đối phương, sửng sốt một chút, rồi thử thu lại khí thế, cơ thể thú đại bàng đột nhiên mềm nhũn, lỏng ra thở hắt ra một hơi, suýt chút nữa thì ngã ngồi xuống đất.
Bạch Tinh Tinh kỳ quái nhìn về phía thú đại bàng, cô tuy biết Parker đang trừng hắn, nhưng không cho rằng Parker sẽ dọa người khác đến mức khó thở, chỉ nghĩ là thú đại bàng thấy không khỏe trong người.
“Anh ngồi nghỉ một lát đi.” Bạch Tinh Tinh quan tâm nói, còn sự ân cần của đối phương thì cô chọn cách lờ đi.
Thú đại bàng không dám l* m*ng nữa, chật vật xoay người đi.