Chưa đến một giờ, Curtis đã mang về hai thùng nhựa cây lớn, rắn hoang cũng đã được thả ra ngoài, để không khiến tộc Bọ Cạp cảnh giác, hắn chỉ cho lũ rắn hoang tìm kiếm số lượng hang bọ cạp trên mặt đất, chứ không xâm nhập sâu.
“Hiệu suất của anh nhanh thật.” Bạch Tinh Tinh dùng ngón tay chọc chọc vào chỗ nhựa cây sền sệt, màu vàng óng đó trông như mật ong, tỏa ra mùi hương thanh mát nhàn nhạt của thực vật, lại có thể hấp dẫn người ta muốn nếm thử.
Bạch Tinh Tinh không nhịn được đưa ngón tay dính nhựa cây lên miệng nếm thử, lập tức nhăn mặt nhíu mày, lè lưỡi ra, “Vị lạ quá.”
Curtis mỉm cười, ánh mắt dừng trên chiếc bụng vẫn còn phẳng lì của cô, nói: “Có loại nhựa cây mà rất nhiều động vật thích ăn, lần sau ta mang về cho em một thùng.”
Mắt Bạch Tinh Tinh sáng rực lên, “Được đó!”
Parker cũng bu lại xem, ngửi ngửi mùi, rồi hỏi: “Cái thứ sền sệt này em định làm thành ống tròn kiểu gì?”
“Ừm...” Bạch Tinh Tinh dùng ngón tay khuấy nhựa cây một lúc, cảm thấy loại nhựa này không thể làm ngay được, liền nói: “Anh đi nhóm lửa đi, chúng ta đun chỗ nhựa cây này lên trước đã.”
Ngẩng đầu nhìn Curtis, Bạch Tinh Tinh lại nói: “Anh đi tìm một khối gỗ, giúp em đẽo một cái khuôn tạo hình.”
Hai thú đực lập tức làm theo. Nhựa cây được đổ vào nồi, sau khi đun sôi thì biến thành keo chín màu vàng nâu.
Lúc này Curtis cũng đã làm xong cái khuôn mà Bạch Tinh Tinh muốn, nói ra thì cái khuôn này cũng khá kỳ quặc, là do Bạch Tinh Tinh cải tiến từ thiết kế của ống tiêm.
Bên ngoài là một khúc gỗ rỗng ruột, ở giữa có một thanh gỗ đặc hình tròn. Thanh gỗ tròn đặc này thực ra được cố định ở chính giữa khúc gỗ rỗng, chỉ là một đầu được đẽo thành hình dạng vòng tròn lớn lồng vòng tròn nhỏ. Đầu còn lại thì tùy ý, làm thành hình cái phễu để tiện rót nhựa cây vào.
Nhựa cây chảy vào đường ống, rồi chảy ra từ đầu có vòng tròn, vừa hay sẽ có hình dạng của ống nước.
Parker nhìn thấy khúc gỗ có hình thù kỳ quái này, cầm lên ngắm một hồi lâu cũng không hiểu để làm gì, bèn gãi gãi mái tóc vàng bù xù dài ngắn không đều của mình (Bạch Tinh Tinh không cho hắn cạo đầu).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Đây là cái gì vậy?” Parker dí mắt vào cái ống tròn, vừa nhìn vừa hỏi, Curtis cũng nhìn sang với ánh mắt khó hiểu.
Bạch Tinh Tinh thấy nhựa cây trong nồi đã được đun đến độ sệt quánh, liền nói: “Nhựa cây chắc là được rồi đó, chúng ta thử xem đi.”
“Ừ!” Loài thú họ mèo đều có tính tò mò rất cao, Parker mặc kệ nó có thành công hay không, cứ thử trước rồi nói.
Bạch Tinh Tinh lấy lại cái khuôn từ tay hắn, hô: “Mang nồi ra bờ sông đi, phải nhúng vào nước mới làm được.”
Có lẽ nhựa cây nóng mà dính nước thì chất lượng sẽ không tốt, nhưng nếu cứ để nhựa cây nóng hổi chảy ra thì cũng không thành hình, chỉ có thể làm bừa vậy thôi. Trước đó Bạch Tinh Tinh đã múc thử một muỗng nhựa cây đang sôi đổ vào nước, nó lập tức đông cứng lại.
Họ mang đồ đạc ra bờ sông, Parker cầm lấy khuôn, nhúng cái đầu hình vòng tròn vào trong nước, Bạch Tinh Tinh dùng bát múc nhựa cây đổ vào khuôn.
Nhựa cây đổ đầy cái phễu, từ từ chảy xuống, cứ một lát sau, cái đầu đang ngâm trong nước lại đẩy ra một đoạn ống tròn màu vàng nâu.
Bạch Tinh Tinh lập tức lộ rõ vẻ vui mừng, hét lớn: “Thành công rồi!”
Parker nhìn cái ống chảy ra, lúc này mới bừng tỉnh ngộ ra, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Curtis cũng nhướng mày, ánh mắt đầy hứng thú, ở bên cạnh Tiểu Bạch luôn có những bất ngờ thú vị.
Nếu cứ để keo chín tự nhiên chảy thì tốc độ quá chậm, cả ngày cũng không làm được bao nhiêu. Bạch Tinh Tinh lấy cái xẻng nấu ăn tới, liên tục ấn vào chỗ keo chín trên phễu, làm tăng tốc độ ra ống nước lên rất nhiều.
Chỉ một lát sau, cái ống nước cứng ngắc đã chọc tới lòng sông. Lúc này Bạch Tinh Tinh mới nhận ra vấn đề về độ co giãn, lại bảo Curtis làm một cái khuôn mới.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ