“Mặt em…”
Bạch Tinh Tinh mím môi cười, làm khẩu hình ra dấu im lặng: “Nói nhỏ thôi, em sợ bị người khác nhìn thấy. Như vậy sẽ an toàn hơn, có dơ lắm không?”
Parker dùng một ngón tay lau nhẹ trên mặt Bạch Tinh Tinh, nói: “Giống như một khúc gỗ có thêm đôi mắt vậy.”
“Thế là tốt rồi.” Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm.
“Phanh ——”
Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng nổ lớn, khiến Bạch Tinh Tinh và Parker giật mình, An An sắp ngủ cũng bị dọa khóc ngay lập tức.
“Oa —— Oa ——”
Tiếng khóc trẻ con vừa chói tai lại vừa trong trẻo lập tức truyền ra khỏi hang động.
Trong lòng Bạch Tinh Tinh thầm kêu: Xong rồi!
Parker cũng dựng hết lông tóc toàn thân, đẩy Bạch Tinh Tinh vào sâu bên trong nhất, rồi biến thành hình thú lao ra cửa hang.
Sự kinh ngạc quỷ dị bao trùm bên ngoài. Tiếng nổ lớn vừa rồi là do một thú nhân bị cướp khoáng thạch, hai con thú đ.á.n.h nhau, vô tình làm vỡ nát khối khoáng thạch đó.
Tình cảnh như vậy xảy ra mỗi ngày ở đây. Lần này, họ may mắn làm vỡ ra một viên Hắc Tinh, rất nhiều thú nhân bên ngoài vây xem, nhưng không ai còn chú ý đến viên tinh thạch quý giá đó nữa.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hang đá nơi phát ra tiếng khóc trẻ con.
Sư thú đang ẩn nấp gần đó lập tức chạy ra, vẻ mặt không thể tin được. Nhìn những thú nhân xung quanh đều đang kinh ngạc, hắn cuối cùng đã tin vào tai mình.
“Ấu tể giống cái! Con Báo thú này thế mà lại mang theo ấu tể giống cái!” Có người kinh hô.
“Ấu tể giống cái không thể rời xa mẹ nó. Chắc chắn nơi này còn có một giống cái trưởng thành!”
Ánh mắt Sư Đầu toát ra tia sáng đói khát và tham lam, hắn đẩy đám thú nhân ra, chạy lên trước nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Gầm!”
Một tiếng gầm của sư tử vang vọng địa cung, các thú nhân xung quanh lũ lượt lùi lại, phủ phục trên mặt đất tỏ vẻ thần phục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thế nhưng điều không ngờ tới là, ngay lúc uy áp đạt đến đỉnh cao như vậy, trong hang đá lại đột ngột vọt ra một con báo vàng kim.
Parker phóng ra với tốc độ như tia chớp, lao thẳng vào Sư thú phía trước. Tốc độ nhanh đến nỗi hầu hết các thú nhân không kịp nhìn rõ, chỉ kịp lướt thấy một bóng dáng vàng kim.
Sư Đầu cũng có chút bất ngờ không kịp đề phòng. Cấp bậc của hắn cao hơn Báo thú, cho dù là Vô Căn Thú dưới địa cung, trừ phi là muốn tìm c.h.ế.t, cũng sẽ không liều lĩnh tấn công hắn như vậy.
Trừ khi bên trong có thứ mà hắn phải liều mạng sống c.h.ế.t để bảo vệ.
Tiếng khóc trẻ con vẫn còn vang lên chói tai, cuộc quyết đấu ở cửa hang sắp sửa bùng nổ.
Thân hình Sư thú còn cường tráng hơn cả Hổ thú, chỉ là do lâu ngày dinh dưỡng kém, khiến bộ khung xương đồ sộ này trông có vẻ da bọc xương.
Nhưng cho dù là vậy, con Báo thú khỏe mạnh khi so với hắn vẫn là quá mức “thon thả”.
“Gầm ô ô!”
Parker hung hăng c.ắ.n về phía Sư thú, tốc độ cực nhanh, lực cũng không hề nhẹ.
Sư thú quay đầu lại c.ắ.n trả. Hai hàm răng va chạm nhau, miệng to chiếm ưu thế. Parker phát hiện không ổn lập tức né tránh, nhưng vẫn bị răng đối phương cào một vết m.á.u sâu hoắm trên mặt.
Parker lại dường như không cảm nhận được vết thương này, thoăn thoắt nhảy ra, nhảy lên cục đá nhô ra trên vách tường, chân sau vừa giẫm, lấy thế công càng mãnh liệt hơn mà c.ắ.n tới.
Thân hình hắn không bằng Sư thú, nhưng lại thắng ở sự linh hoạt và nhanh nhẹn. Sư thú vẫn còn đứng nguyên ở tư thế của hiệp đầu tiên, cảm quan phát hiện sát khí từ phía sau, nhưng cơ thể lại không kịp phản ứng.
Sư Đầu không thể tránh được cú c.ắ.n này của Parker. Bị c.ắ.n vào eo sau, hắn bẻ ngược cơ thể lại, mở cái miệng lớn hơn Báo thú rất nhiều lần táp về phía lưng con báo.
Parker đạp lên lưng Sư Đầu nhảy ra, c.ắ.n đi một miếng thịt lẫn da và lông.
“Gầm!” Sư thú rít lên the thé, hoàn toàn bị chọc giận.