“Ta biết rồi.”
Curtis in một nụ hôn lên trán Bạch Tinh Tinh, rồi cứng lòng buông nàng ra, đứng dậy rời đi.
Parker chạy theo ra ngoài nhìn một lát, rồi nhanh chóng quay lại, biến thành hình người ôm lấy Bạch Tinh Tinh.
“Thật tốt, chúng ta có thể ở riêng với nhau rồi.”
Trái tim đã căng thẳng suốt nhiều ngày của Bạch Tinh Tinh thả lỏng, nàng bật cười, chọc trán Parker đẩy hắn ra, giọng bất đắc dĩ nói: “Phải rồi, anh mau tranh thủ nghỉ ngơi đi, có động tĩnh gì em gọi anh.”
“Ừm, tôi sẽ ngủ ngay cửa.”
Parker l.i.ế.m hai cái lên mặt Bạch Tinh Tinh, rồi biến lại thành con báo, quay m.ô.n.g về phía Bạch Tinh Tinh, đầu hướng về phía khúc cua, nằm phục xuống ngủ.
Bạch Tinh Tinh cho An An b.ú no, lúc nào cũng cảm thấy thân phận giống cái của mình là một quả b.o.m hẹn giờ. Suy nghĩ một lúc, nàng thấy không yên tâm, liền nắm một nắm cát đất, thoa kỹ lên mặt, lên cổ, không bỏ sót một chỗ da thịt nào lộ ra ngoài.
Cách nơi ở của Bạch Tinh Tinh không xa, mấy thú nhân đang trốn ở góc tường thì thầm.
“Bọn họ thật sự ở lại sao?” Sư thú bốn văn hỏi.
“Chắc chắn tuyệt đối!” Thú nhân được phái đi ra ngoài khẳng định.
Sư thú bốn văn lại hỏi: “Hai con đực này chắc chắn có điều gì đó kỳ lạ, các ngươi có nghe được chúng nói tại sao lại ở lại không?”
“Bọn họ rất cảnh giác, chúng tôi không dám đến gần quá.”
Sư thú bốn văn vẫy tay, “Thôi, ta cũng không mong chờ các ngươi giúp được việc lớn gì.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Nhưng mà con Xà thú kia đã rời đi, giờ trong hang chỉ còn một con Báo thú, chúng ta có nên……”
Sư thú cười khẩy một tiếng: “Ta sợ con Xà thú vô văn đó à? Cần phải né tránh nó khi đối phó con Báo thú sao? Những kẻ có thể đi vào từ cát lún đều là thú nhân có thân phận cao nhất ở Viêm Thành. Bò Cạp Vương quy định chúng ta không được tấn công họ, nếu không sẽ phải c.h.ế.t.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Những thú nhân đáng thương này không biết bí mật của cát lún, cũng không cảm nhận được Viêm Thành đang dịch chuyển, tất cả đều nghĩ rằng cát lún chảy đến từ một nơi cố định nào đó.
“Vâng, vâng, vâng.” Thú nhân lâu la liên tục đáp: “Là tại tôi đắc ý quá, bởi vì thực lực của ngài vượt xa con Báo thú kia mà.”
Sư thú nhìn về phía cửa hang đối diện, nheo mắt lại: “Ta chỉ muốn xem rốt cuộc bọn họ có mang theo giống cái hay không. Đợi Báo thú ra ngoài, chúng ta sẽ vào xem.”
Vinson tuy rất nổi tiếng dưới lòng đất, nhưng thế giới ngầm quá rộng lớn, khắp nơi là địa đạo chằng chịt như mê cung. Vinson lại thoắt ẩn thoắt hiện, Curtis hỏi mấy thú nhân cũng không tìm được manh mối.
Vừa hay hai ngày nay Curtis được nghỉ ngơi nhiều, không cảm thấy buồn ngủ, nên vẫn luôn ở bên ngoài tìm kiếm.
Parker ngủ một giấc tỉnh dậy, Curtis vẫn chưa về.
Hắn đi đến cửa tiểu một bãi, rồi quay lại sâu bên trong hang. Vừa ngửi mũi, hắn liền biết An An đã "gây họa".
“An An đi vệ sinh sao không gọi tôi?” Parker nhìn gò cát hơi phồng lên một cách khéo léo ở góc hang, ngồi xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh. Hắn nắm lấy tay nàng xem, khe ngón tay trắng nõn ấy đã lấp đầy cát.
Bạch Tinh Tinh không ngẩng đầu, một tay ôm An An đang mơ màng sắp ngủ, nhẹ nhàng đung đưa.
“Thấy anh ngủ say quá, em không nỡ gọi. Không sao đâu, cát mềm lắm.”
Đất ở đây mang theo ánh huỳnh quang tự nhiên, rất mờ nhạt, nhưng Bạch Tinh Tinh ở trong đó vài giờ cũng đã có thể nhìn thấy những bóng đen lờ mờ. Nếu không thì việc kia nàng thật sự không làm nổi.
Nàng có mang theo Quang Châu (hạt phát sáng) đấy, chỉ là sợ ánh sáng quá mạnh sẽ thu hút sự chú ý.
Parker nắm lấy ngón tay Bạch Tinh Tinh và l**m, đau lòng hỏi: “Ngón tay có đau không?”
Bạch Tinh Tinh không nhịn được cười, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Parker: “Anh tưởng em làm bằng đậu hũ sao?”
Parker lơ đãng liếc nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, lập tức biểu cảm cứng đờ.