Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 836


“Chúng ta như vậy…… Thật sự được không?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bạch Tinh Tinh được bọc trong da thú, ôm An An trong lòng, thò đầu ra lo lắng nói: “Xuống dưới lỡ không ra được thì sao?”

 

Bọn họ đã mất nửa ngày tìm được sông cát lún mới, cũng có thể đi vào Viêm Thành, vì thế Curtis quyết định trực tiếp đưa Bạch Tinh Tinh xuống, để nàng đỡ phải chịu khổ.

 

“Đã đến rồi, hà tất phải chịu khổ ở bên ngoài.” Curtis sửa sang lại tấm da thú, ấn đầu Bạch Tinh Tinh vào trong, “Ngoan ngoãn ở yên, mọi chuyện đều có chúng ta chống đỡ.”

 

“Ừm.” Bạch Tinh Tinh ôm An An ngồi xổm xuống.

 

Parker buộc những hành lý không nhiều lắm lên dây thừng, ngước mắt nhìn Alva, ném cho hắn một vò nước.

 

“Này, uống mau, uống xong ta mang đi hết.”

 

Alva cũng không ngại, mở nút gỗ, cẩn thận uống mấy ngụm rồi trả lại cho Parker.

 

Với tốc độ của hắn, một ngày là có thể bay về, dù thế nào cũng không c.h.ế.t khát được.

 

“Bảo trọng!” Alva lau miệng, hóa thành hình thú bay đi.

 

Parker cột hết đồ đạc lên dây thừng, cuối cùng cũng buộc cả mình và Bạch Tinh Tinh lại, nhưng không hề đoái hoài gì đến Curtis.

 

Curtis liếc nhìn họ một cái, dùng một cánh tay ôm lấy Bạch Tinh Tinh, đuôi rắn vung lên, kéo cả Parker đang không hề chuẩn bị đi theo.

 

“Ngao ô!”

 

Parker hoảng hốt, đá chân lộn người lại, còn chưa đứng vững đã bị kéo vào sông cát lún.

 

Da thú rất tối, nhưng khi đi vào cát lún, ánh sáng rõ ràng lại tối đi mấy độ, không có một tia sáng. Độ ấm khô nóng kia cũng đột nhiên biến mất, một luồng lạnh lẽo thấm vào qua kẽ hở da thú.

 

Bạch Tinh Tinh cảm thấy cơ thể bị áp lực từ bốn phía ép lại, dùng hai tay hai chân che chắn xung quanh An An, qua một lúc lâu, cơ thể mới thả lỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Tới rồi?” Giọng Bạch Tinh Tinh trầm đục truyền ra từ trong da thú.

 

Sau đó nàng cảm thấy cánh tay ôm mình siết chặt hơn một chút, lập tức hiểu ý Curtis, liền ngậm miệng lại.

 

Đây là một thế giới tối tăm, có các lối đi thông bốn phương. Thác cát lún này đưa họ đến trung tâm địa đạo, từ đây có thể nhìn thấy cảnh tượng của các lối đi.

 

Thú đến thú đi, hoặc là hình thú dính đầy cát bụi, hoặc là hình người ôm những khối đá lớn nhỏ, người này vào lối đi này, người kia ra lối đi kia, trên người toàn là mồ hôi và huyết tương.

 

Không khí đục ngầu, tràn ngập mùi mồ hôi, m.á.u tanh và mùi mục nát.

 

Mấy thú nhân đột nhiên xuất hiện với bao lớn bao nhỏ lập tức gây sự chú ý của tất cả thú nhân ở đây, đặc biệt là một giọng giống cái từ trong bọc hành lý.

 

“Các ngươi mang theo giống cái?”

 

Một con sư tử đ.á.n.h giá Curtis và Parker vài lần, hóa thành hình người với bốn đạo thú văn trên mặt, râu ria xồm xoàm.

 

Giọng người đàn ông không lớn, nhưng lọt vào tai người lại chấn động màng nhĩ, trong giọng nói còn mang theo một luồng sức mạnh, hiển nhiên thực lực không tầm thường.

 

Ánh mắt hắn dừng lại trên người Curtis lâu hơn một chút, như thể nghi ngờ thú văn của Curtis, sau đó chuyển ánh mắt sang Parker, người có ba đạo thú văn trên mặt.

 

Parker lập tức kinh hãi, không ngờ vừa vào đã đụng phải thú bốn văn.

 

Thua người không thua thế, Parker nhìn chằm chằm sư thú, kéo khóe miệng nói: “Liên quan gì đến ngươi?”

 

Lập tức tóc và râu trên đầu sư thú đều dựng đứng lên, đây là biểu hiện tức giận của thú nhân.

 

Các thú nhân không biết từ đâu tới đều xúm lại, gầm gừ kích động, xúi giục sư thú ra tay, sợ thiên hạ không loạn.

 

Nhưng sư thú dường như đang kiêng dè điều gì, vừa xù lông vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Parker.

 

“Ta nhớ không rõ bao lâu rồi không chạm vào giống cái, nếu các ngươi mang theo giống cái……”

Bình Luận (0)
Comment