Chỉ là không có bộ lạc bảo hộ, đối với giống cái mà nói quá nguy hiểm. Parker cũng chỉ có thể nghĩ đến thế.
Khi nào, trên đời không còn có gì có thể uy h.i.ế.p đến sinh mệnh Tinh Tinh thì tốt.
Nghĩ vậy Parker liền cười, đây là không có khả năng, nếu thật không có những động vật ăn thịt kia, bọn họ thú nhân cũng không có gì để ăn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Curtis đi rất lâu mới trở về, Parker đang định oán giận vài câu, thấy con mồi Curtis bắt được rất mập, sắc mặt lập tức chuyển âm thành tình.
“Tinh Tinh, hôm nay em có thể ăn thịt mỡ.” Parker dẫn con mồi đi về phía bờ nước, vui vẻ nói.
“Thật vậy chăng?”
Giọng Bạch Tinh Tinh kinh hỉ từ trong phòng truyền ra, theo sát em cũng chạy ra.
Ai có thể nghĩ đến, nữ sinh mười sáu năm cuộc sống chỉ chuyên ăn thịt thiu, qua mấy năm ở thú thế, thịt mỡ ngược lại trở thành mỹ vị vô thượng trong lòng em.
Trên đường đụng tới Curtis, nụ cười trên mặt Bạch Tinh Tinh càng ngọt: “Curtis.”
Curtis xoa xoa đầu Bạch Tinh Tinh, sau đó buông tay.
“Đi thôi.”
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh đang chuẩn bị chạy tới xem con mồi rốt cuộc mập đến mức nào, vừa mới bước chân, lại ngừng lại.
“An An một mình ở trong phòng, anh mang con bé theo một chút.”
Curtis gật đầu nói: “Được.”
Bạch Tinh Tinh cười chạy đến bên cạnh Parker ngồi xổm xuống, vừa thấy con mồi, quả nhiên rất mập, trắng trẻo mập mạp không khác gì heo nhà nuôi thời hiện đại.
“Đây là động vật gì vậy? Sao lớn lên non nớt như thế.” Bạch Tinh Tinh nhặt một cành cây chọc chọc, cảm giác toàn là mỡ, có thể luyện rất nhiều mỡ động vật a.
Parker nói: “Đây là Thụ Trùng, ngồi xổm trong hốc cây chỉ ăn không động đậy, đương nhiên lớn lên mập mạp.”
Tư duy Bạch Tinh Tinh bị kẹt lại khi Parker nói ra chữ “Trùng”.
Trùng…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nuốt nuốt nước bọt, Bạch Tinh Tinh hoài nghi nói: “Cái này có thể ăn sao?”
Bất quá xem Thụ Trùng có bốn chân, chỉ là tương đối ngắn mà thôi, nhìn cũng là động vật có v.ú bình thường.
Parker nói: “Đương nhiên có thể ăn, thứ này không có giống cái nào không thích ăn, chỉ là quá khó tìm.”
Nói rồi Parker tự trách, bực bội than ra một hơi, “Chúng ta ở bên nhau ba năm, thế mà không làm em ăn qua.”
“Hì hì hì, ở chỗ các anh thật nhiều thứ tôi chưa ăn qua, tôi thường xuyên đều có thể ăn được đồ ngon mà, anh không cần để ý.” Bạch Tinh Tinh cười hì hì nói.
Parker ngừng tay làm việc, bay nhanh hôn một cái lên mặt Bạch Tinh Tinh, sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc của mình, dường như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.
Bạch Tinh Tinh giơ tay chạm chạm chỗ bị hôn, cong môi cười, “Hơi nắng, tôi vào nhà.”
“Đi thôi.”
Curtis đỉnh An An nhìn hồi lâu, dùng đuôi rắn cuốn con bé lên.
Chỉ cần thoáng dùng sức, vật nhỏ này liền không thể làm Tiểu Bạch lo lắng nữa.
Nhưng gia hỏa này một chút cũng không ý thức được nguy hiểm, bàn tay nhỏ ngắn ngủn bắt lấy khúc gỗ khảm quang châu, đôi mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm, hoàn toàn không bị Curtis quấy rầy.
An tĩnh như thế, làm Curtis tức khắc tâm sinh hảo cảm.
Nếu đây là ấu tể của hắn thì tốt rồi, ấu tể của hắn cũng nhất định an tĩnh như vậy, sẽ không có ký ức truyền thừa, hắn có thể cùng Tiểu Bạch giống như yêu thương ấu tể khác mà yêu thương con bé, không cần băn khoăn bất kỳ tập tục chủng tộc nào.
Nghĩ vậy, Curtis không khỏi cuốn An An tới trước mặt, sờ sờ đầu con bé.
“Ngoan.” Curtis lạnh lùng phun ra một chữ.
Curtis lạnh, Bạch An An so với hắn còn lạnh hơn, hoàn toàn không để ý đến hắn, đôi mắt nhìn khúc gỗ mở to hơn một chút, dường như có thể nhìn ra một đóa hoa từ bên trong.
Curtis nhướng mày.
Lúc này ánh mắt An An di chuyển xoay tròn trên khúc gỗ.