Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 814


Hôm sau, trời đã sáng rõ, một con báo bò ngồi ở cửa nhà gỗ, gặm một khối vật thể cháy đen không rõ (là đồ ăn tối hôm qua bị ném lên đống lửa).

 

Dưới thân hình nằm sấp của nó còn nằm một đứa bé đang ngủ, chỉ có một khuôn mặt trắng nõn bụ bẫm lộ ra bên ngoài.

 

“Ừm…”

 

Trong phòng truyền ra một tiếng r*n r* khe khẽ như tiếng muỗi ngâm, tai con báo run lên, đứng dậy chạy vào nhà, bỏ lại đứa bé bọc mấy tầng da rắn lột trên người.

 

“Gào ô ~”

 

Parker chạy đến bên cạnh Xà thú đang cuộn tròn thành bánh quai chèo trong một góc phòng trong, hét to vài tiếng vào bên trong.

 

Rất nhanh, một bàn tay từ thân rắn nhô ra, theo sát đầu Bạch Tinh Tinh cũng chui ra.

 

Nhìn hoàn cảnh xa lạ bên ngoài, Bạch Tinh Tinh ngẩn người, mới nhớ lại chuyện ngày hôm qua.

 

“An An đâu?” Bạch Tinh Tinh nhìn quanh khắp nhà.

 

Parker biến thành hình người, nói: “Đang ngủ.”

 

Bạch Tinh Tinh gãi gãi đầu, tay che lại b* ng*c, dùng tay kia che kín h* th*n, thúc giục nói: “Quần áo tôi đâu? Mau đem quần áo tôi lấy tới.”

 

Parker nhìn bộ dáng thẹn thùng của Bạch Tinh Tinh, ghen tuông trong lòng đều bị xua tan, buồn cười mà vươn tay hướng về phía bộ n.g.ự.c Bạch Tinh Tinh không thể che khuất hoàn toàn…

 

Mặt Bạch Tinh Tinh càng đỏ hơn, một chân đá vào trên đùi Parker, thẹn quá thành giận nói: “Còn không mau đi!”

 

Parker cười ha hả chạy đến cửa, bế lên An An, cởi ra chiếc váy liền áo đang bọc con bé, đưa cho Bạch Tinh Tinh.

 

Lượng lớn chất lỏng theo chân Bạch Tinh Tinh chảy xuống đất, làm ướt một mảng đất, khí vị h**n ** trong không khí càng thêm nồng đậm.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn sự tích trên mặt đất, mặt nóng đến sắp cháy.

 

“Thì ra anh dùng để bọc con bé à, đột nhiên cởi ra con bé sẽ rất lạnh, anh mau sưởi ấm con bé.” Bạch Tinh Tinh nhận lấy quần áo, vừa mặc vừa nói.

 

Parker sớm đã ôm chặt An An trong ngực, nhưng An An vẫn bị không khí lạnh sáng sớm k*ch th*ch, mở đôi mắt màu xám bạc.

 

Bạch Tinh Tinh mặc xong y phục liền nhận lấy An An, lập tức cho con bé b.ú sữa.

 

“Tối qua con bé không quấy đòi b.ú sữa sao?” Bạch Tinh Tinh hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Parker nói: “Lúc các em giao phối con bé đã ăn một lần.”

 

Thân thể Bạch Tinh Tinh cứng đờ, liếc nhìn Parker một cái, lại nhìn Curtis một cái, thấy họ đều không để bụng, Bạch Tinh Tinh cũng chỉ có thể mặt dày làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

 

“Lộc cộc ~”

 

Một tiếng nổ vang phát ra từ bụng Bạch Tinh Tinh, làm Bạch Tinh Tinh muốn làm yếu sự tồn tại của mình cũng không được.

 

“Bữa ăn trước của em vẫn là sáng hôm qua đi, khẳng định đói lả.” Parker sốt ruột nói, nhìn Xà thú lười biếng cuộn thành một sợi dây thừng Curtis, Parker quát: “Này Xà thú, nên anh đi săn rồi! Bây giờ lạnh, ta lát nữa còn muốn sưởi ấm An An.”

 

“Xì xì ~”

 

Curtis lười biếng căng cái ngang người, “Phanh chạm vào” hai tiếng, đầu cùng cái đuôi đều chống vào vách tường nhà gỗ, đoạn thân thể bên trong củng lên, xương cốt kêu lách tách.

 

Duỗi xong một cái eo lười thật dài, Curtis ngẩng đầu lên l.i.ế.m l**m trên mặt Bạch Tinh Tinh, bò ra khỏi nhà.

 

Thiếu đi con Xà thú chướng mắt kia, tâm tình Parker tốt hơn không chỉ một chút, nhìn nhìn vết thương trên cổ Bạch Tinh Tinh, lại đau lòng trong chốc lát.

 

“Em đến chỗ này ngồi cho An An b.ú sữa.” Parker đỡ Bạch Tinh Tinh nói.

 

Bạch Tinh Tinh không chịu đi, đỏ mặt nói: “Trên đùi ướt rồi, không muốn ngồi, sẽ làm dơ cỏ.”

 

Parker bất đắc dĩ liếc Bạch Tinh Tinh một cái, chặn ngang bế lên Bạch Tinh Tinh cùng An An, đi về phía bên ngoài.

 

Không có thực vật gai, nước trong suốt vô cùng, vì có sông đổ vào, trong hồ đã có một ít loại cá.

 

Thi thể Nhân ngư tối qua không biết bị loại cá ăn thịt nào gặm sạch sẽ, thủy thảo ven bờ treo mái tóc dài xinh đẹp của họ.

 

Hồ nước sáng sớm thực lạnh lẽo, Bạch Tinh Tinh cả người đều dính nhớp, nhưng cũng chỉ có thể trước tiện thể rửa sạch thân thể.

 

Đương nhiên, bởi vì ôm An An, công việc rửa sạch giao cho Parker.

 

Rửa xong, Parker liền lập tức đứng lên, hít thở thật sâu không khí trong lành.

 

Khí vị động d.ụ.c của giống cái quá nồng đậm, làm m.á.u toàn thân hắn đều đang sôi trào cuộn trào.

 

Bất quá tĩnh tâm lại, Parker phát hiện nơi này thật là một chỗ tốt để an cư.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Yên tĩnh tao nhã, không có tiếng ồn ào náo động của thú nhân khác, ở nơi này hẳn là vô cùng mỹ diệu.

Bình Luận (0)
Comment