Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 858

Tin tức gần đây phản hồi, xung quanh Đào Dương hiện đã tập trung hơn sáu mươi con zombie biến dị, và vẫn đang tiếp tục tăng lên.

Tình hình khủng khϊếp như vậy, không chừng người và vũ khí gửi đi sẽ mất trắng.

Các lãnh đạo Trường Kinh hoảng sợ như thể nhân loại sắp tuyệt chủng.

Vì vậy, Tô Đào an ủi xong người thuê nhà, lại phải an ủi bên Trường Kinh.

Sau khi đảm bảo vô số lần qua điện thoại, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện, Đào Dương tuyệt đối sẽ không thất thủ, mọi người Trường Kinh mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.

Tô Đào cúp điện thoại Trường Kinh, lại nhận được điện thoại của Trác Nhĩ Thành ở Tân Đô.

Trác Nhĩ Thành hiếm khi nghiêm túc, mang theo chút quyết tuyệt:

"Bà chủ Tô, Tân Đô có thể cử ba vạn quân đội đến hỗ trợ, ngoài ra còn có sáu nghìn vũ khí, năm nghìn tinh hạch, còn có—."

 

Tô Đào: "... Mặc dù tôi rất muốn, nhưng hiện tại thật sự không dùng được."

Điện thoại đột nhiên bị Lăng Thiên Tề cướp mất:

"Bà chủ Tô, cô đừng khách sáo, đừng gắng gượng! Đến lúc này rồi, Tân Đô sẽ cùng Đào Dương sống chết có nhau!"

Tô Đào: "... ?" Người này có phải đã bị Trác Nhĩ Thành tẩy não thành công rồi không?

Vất vả từ chối ý tốt của Tân Đô, thị trưởng Nhậm bên căn cứ Vũ Đài lại gọi điện đến, cũng nói muốn gửi người gửi tài nguyên.

Thậm chí còn đưa ra một kế hoạch hy sinh bản thân khiến Tô Đào ngã ngửa —— muốn giúp Đào Dương thu hút hỏa lực, dẫn dụ một phần zombie biến dị.

Thị trưởng Nhậm thở dài nói: "Bà chủ Tô, trước đây tôi còn coi Đào Dương là kho hàng của Đông Dương, tưởng rằng Vũ Đài chúng tôi cũng có thể chia phần, tôi đã sai rồi, tôi nghĩ cô cũng biết chúng tôi đã từng có suy nghĩ này, nhưng vẫn tiếp nhận các nhà nghiên cứu của chúng tôi, mang về thuốc nhận dạng quý giá, không hề giấu giếm, tôi thật xấu hổ."

 

Tô Đào hơi cảm động.

Cô thật sự biết Vũ Đài trước đây bị lợi ích làm mờ mắt, thậm chí còn uy hϊếp dọa dẫm cô ở hội nghị thượng đỉnh liên minh.

Nhưng chuyện cũ đã qua, Vũ Đài trên thực tế cũng không gây ra bất kỳ tổn thất hoặc tổn hại nào cho Đào Dương, Tô Đào cũng không để tâm những thù hận nhỏ nhặt này.

"Bà chủ Tô, lần này Đào Dương gặp nguy hiểm lớn như vậy, Vũ Đài chúng tôi tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, chúng tôi có thể giúp thu hút hỏa lực, dẫn dụ một phần zombie biến dị. Cho Đào Dương thời gian nghỉ ngơi, các người nhất định phải cố gắng lên—."

Từ chối hết ý tốt này đến ý tốt khác, ngay cả Vân Thương bên cạnh cũng muốn đưa tay giúp đỡ.

Mã Đại Pháo bên kia quen biết các đội xe, đội lính đánh thuê, thậm chí một số khu dân cư chỉ có vài nghìn người cũng muốn cố gắng hết sức giúp đỡ Đào Dương.

 

Điều khiến Tô Đào bất ngờ nhất là, ngay cả căn cứ Thủ An cũng gọi điện đến, hỏi họ có cần xe tăng không, thấy Đào Dương đáng thương, Thủ An có thể cung cấp miễn phí năm mươi chiếc xe tăng hạng nặng.

Còn bảo Đào Dương đừng có không biết điều, nhanh chóng nhận lấy, đây là năm mươi chiếc xe tăng hạng nặng cuối cùng của Thủ An, nhiều hơn nữa thì không có.

Tô Đào hơi cay mắt, nhưng miệng vẫn không khách khí từ chối:

"Thôi đi, các người giữ lại mà dùng đi, thuốc nhận dạng còn đủ dùng không? Không đủ tôi gửi cho các người một ít."

Thời Tử Tấn luôn ở bên cạnh cô, nghe xong suýt nữa thì bật cười.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, chân trời đã rạng sáng, lộ ra ánh bình minh rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.

Bình Luận (0)
Comment