Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 777

Tô Đào và Trọng Cao Dật đồng thời trừng lớn mắt.

Số thuốc men này cộng lại cũng chỉ vài vạn liên bang tệ, vậy mà Trác Nhĩ Thành lại dám ra giá 500 tinh hạch.

Trác Nhĩ Thành mặt không đổi sắc nói:

"Ngài đừng chê nhiều, hiện tại thuốc men rất khan hiếm, hơn nữa, có ngài ở Tân Đô, đừng nói 500 tinh hạch, 5000 tinh hạch cũng kiếm lại được, mạng người quý hơn tinh hạch nhiều."

Lăng Thiên Tễ cuối cùng cũng hiểu ra, vậy nên... nếu anh ta mặc cả chẳng khác nào nói mạng mình không đáng giá?

Anh ta lập tức nghẹn họng, nửa câu mặc cả cũng không nói nên lời.

Tô Đào ngay lập tức nhận được "tiền thuốc men" 500 tinh hạch, chiếc hộp nặng trĩu khiến cô nhìn Lăng Thiên Tễ và Trác Nhĩ Thành thuận mắt hơn không ít.

Nhưng ra khỏi phòng khám, Tô Đào vẫn thẳng thắn nói với Trác Nhĩ Thành:

 

"Anh moi tiền người mình thật là không chút lưu tình, anh như vậy làm tôi rất sợ, việc thu nhận anh càng không có khả năng."

Trác Nhĩ Thành mỉm cười, nụ cười còn mang theo chút ranh mãnh:

"Không sao Bà chủ Tô, như vậy là tốt rồi, ân oán trước đây của chúng ta, từ hôm nay có thể coi như bỏ qua được rồi chứ?"

Tô Đào nói: "Chỉ cần anh không còn ý định hãm hại Đào Dương, chuyện trước kia coi như tôi bỏ qua, đương nhiên, trừ chuyện hai cô vợ bé ở nhà anh."

Nụ cười của Trác Nhĩ Thành cứng lại: "Giải thích một chút, hiện tại chỉ còn một thôi."

Trừ Đặng Tử Lộ ngoan ngoãn hiểu chuyện, những người khác anh ta đều cho một khoản tiền chia tay rồi nói lời tạm biệt.

Gần đây anh ta cũng ít gặp Đặng Tử Lộ.

Từ sau hội nghị liên minh kết thúc, cô ta nói muốn đi tặng búp bê gỗ cho nhà họ Sở, đến bây giờ cũng không biết đã tặng xong chưa, một chút tin tức cũng không có.

 

Nếu không phải Tô Đào đột nhiên nhắc đến, anh ta gần như quên mất mình còn một cô bạn gái họ Đặng.

Tô Đào nhún vai hỏi: "Khi nào các anh đi? Cảm giác nếu không khởi hành, thời tiết sẽ ngày càng lạnh, đến lúc đó trên đường càng nguy hiểm."

Trác Nhĩ Thành nghiêm túc, ngẩng đầu nhìn thế giới bên ngoài lớp bảo vệ, dường như đã dần có cảm giác băng giá.

"Ngày mai hoặc ngày kia sẽ đi, đợt rét này đến quá đột ngột và kỳ lạ, không chừng sẽ có hoạt động zombie quy mô lớn, thậm chí là xuất hiện zombie biến dị mới, các người cũng phải chuẩn bị trước."

Tô Đào tiếp nhận lời nhắc nhở thiện ý của anh ta, chỉ là tình hình phòng thủ hiện tại của Đào Dương, không dám nói là bất khả chiến bại, nhưng kiên cố khó công phá thì đúng là danh xứng với thực.

Trừ khi có vài "Cốt Dực" liên kết lại tấn công lớp bảo vệ của Đào Dương ngày đêm.

 

Nhưng tình huống này đừng nói Đào Dương, cả Trường Kinh cũng sẽ gặp tai họa. ...

Lăng Thiên Tễ tuy nhặt về được mạng sống, nhưng rõ ràng cảm thấy thân thể không còn như trước.

Không chỉ vậy, anh ta còn phát hiện ra một sự thật càng khiến anh ta kinh hãi hơn - Trác Nhĩ Thành đã hất cẳng anh ta trong thời gian anh ta hôn mê.

Chỉ nói riêng những người anh ta mang đến Đào Dương, không một ai nghe lời anh ta, bảo bọn họ làm việc gì, từng người đều nhìn nhau, cuối cùng nói với anh ta phải xin ý kiến Trác hội trưởng.

Lăng Thiên Tễ nghe xong tức đến nổ phổi.

"Lũ khốn kiếp! Rốt cuộc ai mới là người đứng đầu căn cứ Tân Đô?!"

Những thuộc hạ đều cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không ai dám nhận cơn thịnh nộ của anh ta.

Mấy ngày trước, tin Lăng Thiên Tễ bệnh nặng đã truyền đến Tân Đô, trong nhất thời toàn bộ tầng lớp cao cấp lo lắng bất an, nếu không phải Trác hội trưởng xoay chuyển tình thế, nắm giữ cục diện, Tân Đô đã sớm tan rã.

Bình Luận (0)
Comment