Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 744

Cư dân có lẽ vẫn còn đang trong sự phấn khích của việc ở nhà mới, rất nhiệt tình tự hào nói:

"Cái này mà cũng không biết? Mấy người đến từ căn cứ khác phải không? Mới hôm qua hoàn thành xây dựng toàn diện, đó, khu nhà cao tầng bên kia đã chật kín người rồi, những người trước đây đã có nhà ở, đều được đổi một căn nhà mới, nhà do Đào Dương xây dựng thì khỏi phải nói, đổi cũ lấy mới, cũng chỉ có sếp hào phóng của Đào Dương mới chịu làm."

Trác Nhĩ Thành và những người khác nghe mà ngây người.

Một trong số những vệ sĩ đi cùng của Tân Đô còn không nhịn được hỏi:

"Vậy nếu là người vốn không có nhà thì sao?"

Người dân vô cùng cảm khái nói:

"Những người không có nhà ở, nộp tiền thuê nhà cũng có thể ở, không thuê nổi cả căn thì có thể ở ghép hoặc ở ký túc xá nhiều người, có đủ loại giá nhà, nếu thực sự không có lấy một xu, chỉ cần có tay có chân có thể đi lính, tuy nguy hiểm một chút, nhưng có ký túc xá nhân tài có thể ở, thậm chí còn có các loại trợ cấp khác."

 

"Những phúc lợi này đều là do Đào Dương đề xuất, thấy mấy tòa nhà ở hướng 6 giờ không, đều là dành cho quân nhân và gia đình quân nhân, không mất tiền còn được trợ cấp, nếu không phải tôi sức khỏe không tốt, tôi cũng đi lính rồi."

Vài vệ sĩ đi cùng nghe mà đầy mắt hâm mộ.

Mặc dù bọn họ là vệ sĩ đi theo, nhưng cũng coi như là nhân viên quân đội của Tân Đô, cả người đầy sức lực, trong đó có vài người còn là dị năng giả có thực lực không tồi.

Tân Đô ngoài việc trả lương bình thường và cung cấp tinh hạch khi thăng cấp thì không có nhà ở phúc lợi miễn phí cho bọn họ.

Trước đây mọi người đều cảm thấy không có căn cứ nào ở phía Nam phát triển tốt hơn Tân Đô, là người Tân Đô, bọn họ đều tự hào từ tận đáy lòng.

Bây giờ nghe nói, đãi ngộ này hình như cũng chẳng ra sao...

 

Lăng Thiên Tề sao không nhìn ra sự hâm mộ trong mắt bọn họ, cau mày thúc giục bọn họ:

"Mấy người nhanh lên, đừng nói nhảm nữa, thay quần áo cho chỉnh tề vào, để người ta nhìn thấy còn tưởng chúng ta dọc đường khổ sở thế nào, chạy đến đây lánh nạn."

Anh vừa dứt lời, liền nghe thấy giọng nữ quen thuộc:

"Lăng tiên sinh, Trác hội trưởng?"

Một đám đàn ông đang cởϊ qυầи áo bỗng chốc cứng đờ.

Lăng Thiên Tề cứng nhắc quay người lại, liền nhìn thấy Tô Đào và Bí thư Tạ cùng một nhóm người.

Anh cười gượng gạo chào hỏi:

"Tô tiểu thư, thật trùng hợp, tôi đang chuẩn bị đến Đào Dương thăm Mã kinh lý."

Vừa họp xong, đang chuẩn bị quay về Đào Dương, Tô Đào hỏi:

"Mấy người có việc gì sao? Nói thẳng với tôi đi."

Lăng Thiên Tề vừa định nói, một cái hắt hơi làm anh nói hụt, kèm theo cả dòng nước mũi dài treo trên chóp mũi và miệng.

 

Trác Nhĩ Thành không còn mặt mũi nhìn, quay sang nói với Tô Đào:

"Lần này chúng tôi đến không có ý gì khác, chỉ là muốn kết giao với Đào Dương, trước đây ở Tân Đô có nhiều điều không vui, mong Tô tiểu thư bỏ qua cho."

Lăng Thiên Tề vừa lau nước mũi, vừa trừng mắt nhìn Trác Nhĩ Thành.

Đã nói là trước tiên dùng một lô vũ khí làm vật trao đổi, buộc Đào Dương giảm giá cơ mà?

Sao lại lên tiếng nói muốn làm bạn với Đào Dương, ra vẻ không có mục đích gì vậy?

Bọn họ có mục đích lớn đấy!

Số vũ khí đó đều là đồ loại bỏ của Tân Đô, tuy hơi lạc hậu, nhưng với Đào Dương tay trắng, nhất định sẽ thèm muốn.

Tô Đào ngạc nhiên nhìn Trác Nhĩ Thành: "Trác hội trưởng nghiêm túc chứ? Không có việc gì khác sao?"

Lăng Thiên Tề vừa hít nước mũi, vừa nói: "Là, khụt khịt, là như vậy, gần đây vật tư của Đào Dương-"

Hai chữ "tăng giá" còn chưa nói ra khỏi miệng, Trác Nhĩ Thành liền tự nhiên tiếp lời anh:

"Vật tư của Đào Dương đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, nếu không có Đào Dương, nói thật, Tân Đô chúng tôi sẽ phải đối mặt với vấn đề thiếu hụt tài nguyên nghiêm trọng, vì vậy lần này chúng tôi đến đây chủ yếu cũng là để cảm ơn, sau đó đây là một số vũ khí chúng tôi tặng miễn phí cho Đào Dương, mong Tô tiểu thư thay mặt nhận lấy, coi như là một chút thành ý của Tân Đô."

Lăng Thiên Tề hận không thể hất nước mũi lên mặt anh ta.

Bình Luận (0)
Comment