Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 567

Quả nhiên!

Hèn chi thái độ tốt như vậy.

Tô Đào cầm thẻ phòng lên lầu.

Cô rất tò mò chung cư ở Tân Đô như thế nào.

Đẩy cửa vào cô mới biết, căn hộ này tương đương với một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, cô ở cùng hai mẹ con nhà họ Tiền, mỗi người một phòng ngủ, dùng chung phòng vệ sinh và phòng khách.

Mô hình này giống như ở ghép thuê chung.

Đồ đạc trong nhà tuy dùng được nhưng có chút cũ kỹ, cũng không hợp với thiết kế tổng thể.

Trong nhà cũng rất ngột ngạt, mở cửa sổ ra bị sóng nhiệt ập vào, càng nóng hơn.

Cả căn hộ chỉ có một cái điều hòa, đặt ở phòng khách.

Tô Đào thử mở, lại phát hiện còn có đồng hồ tính tiền.

Cô nhìn kỹ, một tiếng đồng hồ cần phải trả 200 tiền liên bang!

Vì đã quen với tiền điện rẻ ở Đào Dương, Tô Đào và hai mẹ con nhà họ Tiền đều hít sâu một hơi.

 

Cướp tiền à.

Tiền Dung Dung lập tức cách xa điều khiển điều hòa ba mét, nhìn điều hòa như nhìn tên cướp.

Tô Đào lấy đồ uống ướp lạnh ra cho bọn họ giải nhiệt.

Bản thân cũng mở một chai uống cạn một nửa, sau đó vẫn quyết định bật điều hòa, cô cũng không thiếu mấy đồng này, thật sự không muốn thiệt thòi bản thân.

Dù sao cô lần này phải ở Tân Đô ít nhất nửa tháng.

Mọi người tự đi dọn dẹp phòng, Hắc Chi Ma cũng bắt đầu tuần tra lãnh thổ mới.

Quạ con Linh Vũ u sầu nhìn ra ngoài cửa sổ trong l*иg.

Tuyết Đao vẫn đang thè lưỡi giải nhiệt, nóng đến mức không còn tâm trạng ăn cơm chó.

Trong phòng Tô Đào chỉ có một chiếc giường đơn, ga giường màu trắng có chút ố vàng, cô trực tiếp đổi thành giường đôi trong hệ thống, trên giường trải bộ ga gối mềm mại mới tinh.

 

Tủ quần áo cũng đổi thành tủ quần áo gỗ nguyên khối trong hệ thống, vừa vặn đựng được đồ dùng sinh hoạt và quần áo cô mang theo.

Để ở thoải mái hơn, cô cũng đổi hết đồ đạc trong phòng khách, trải thảm mềm mại trên sàn, treo rèm cửa màu vàng che nắng.

Điều đáng tiếc duy nhất là không tìm thấy ổ cắm trong nhà, chắc là để tránh khách thuê trộm dùng điện, nếu không cô còn phải sắp xếp tủ lạnh nữa.

Không thể sắp xếp tủ lạnh, cô liền đặt một tủ đựng đồ trong phòng khách, chuyên để nước uống, đồ uống và một số đồ ăn, tiện lấy.

Cô vốn còn muốn đổi đồ đạc trong phòng của hai mẹ con nhà họ Tiền.

Tiền Linh không muốn chiếm tiện nghi của cô, cũng không muốn làm phiền cô, liền từ chối.

Tiền Dung Dung thật sự rất hài lòng rồi, trước đây khi không ở Đào Dương, nhà bọn họ còn không tốt bằng ở đây!

 

Tô Đào cũng không ép bọn họ nữa.

Dọn dẹp xong xuôi, Tống Việt Bân đột nhiên đến tìm cô, có chút ngại ngùng nói:

"Bà chủ Tô, tối nay tôi muốn đến cửa hàng thú cưng của Tân Đô xem thử, cô có muốn đi cùng tôi không? Tôi là đàn ông thô kệch, đôi khi thật sự không nắm bắt được sở thích của các cô gái nhỏ, cô giúp tôi tham khảo xem?"

Tống Việt Bân đến Tân Đô không chỉ là để đưa hai tên buôn người đó cho cô.

Quan trọng hơn là anh muốn chọn một con thú cưng tốt để tặng cho một phu nhân quý tộc nào đó ở phương Bắc.

Tân Đô thế mà còn có cửa hàng thú cưng, quả nhiên là tiêu chuẩn của căn cứ phương Nam.

Tô Đào tò mò hỏi: "Vị phu nhân đó bao nhiêu tuổi?"

Tống Việt Bân nói: "Cũng chỉ 20 tuổi, bằng tuổi cô, cho nên, đều là con gái trẻ, cô thấy được, vị phu nhân đó chắc cũng thích."

Tuổi còn trẻ như vậy, Tô Đào còn tưởng là phụ nữ trẻ ba mươi mấy tuổi.

Cô cũng không hỏi nhiều, dù sao cũng là chuyện riêng tư của người ta, liền gật đầu nói:

"Vậy được, tối nay mấy giờ đi?"

"Ăn cơm xong? Tiền kinh lý và Tiểu Tiền tối nay rảnh không? Hay là cùng đi?"

Dù sao tối nay cũng không có việc gì, vừa vặn ra ngoài dạo chơi, hai mẹ con liền đồng ý.

Lâm Phương Tri thường ngày phát vật tư cho mọi người, vừa lúc nghe được, cũng muốn đi theo.

Tô Đào nói với Thời Tử Tấn một tiếng, cuối cùng đội ngũ xem thú cưng lại thêm một người.

Màn đêm buông xuống, đèn đêm của Tân Đô cũng sáng lên, nhìn chung đường xá vẫn sáng sủa, không giống như Đông Dương ra ngoài phải dùng đèn pin.

Cũng chính trong đêm sáng như vậy, không ai chú ý, Hắc Chi Ma cũng chạy ra khỏi chung cư, biến mất trên đường phố.

Bình Luận (0)
Comment