Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 454

Tô Đào ngày đêm xây dựng trong hai ngày, giữa chừng chỉ ngủ bốn tiếng.

Mã Đại Pháo nhìn nhà nghỉ mười hai tầng, kích động không thôi, như nhìn thấy hình hài ban đầu của khách sạn Bàn Liễu Sơn, trang viên Bàn Liễu Sơn.

"Vậy bây giờ Bàn Liễu Sơn của chúng ta có thể chứa cùng lúc hơn 120 người rồi chứ?"

Tô Đào gật đầu.

Lại tính toán trong lòng, người thuê nhà Đào Dương cộng với người thuê nhà lưu động ở Bàn Liễu Sơn... tổng cộng khoảng 480 người thuê.

Để lên cấp 6 cần đáp ứng số lượng người thuê đạt năm trăm, đồng thời tiêu hao 600 vạn Liên bang tệ.

Hiện tại tổng tài sản của cô đã đạt 812 vạn, hoàn toàn có thể chi trả 600 vạn để nâng cấp.

Nói cách khác, cô chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, kiếm thêm hai mươi người thuê nhà là có thể lên cấp rồi!

Tô Đào trong lòng không khỏi có chút nóng lòng, dù sao sau khi lên cấp, không chỉ có thể mở khóa ký túc xá tập thể, kiểu phòng cho thuê nhóm, mà còn có thể mở khóa cửa hàng chăn nuôi.

 

Sản lượng chăn nuôi của Đông Dương giảm rất mạnh, mấy tháng nay mua thịt ngày càng khó khăn.

Kéo theo đó, giá đồ ăn mặn bên chỗ Tần đầu bếp cũng tăng lên vài lần.

Nếu Đào Dương có thể tự chăn nuôi thì tốt quá.

Nghĩ vậy, Tô Đào vốn có chút mệt mỏi lại phấn chấn tinh thần, định về ăn cơm nghỉ ngơi một chút rồi lại dậy xây nhà, xây dựng những căn nhà mới dự định cho thuê ra ngoài vào tháng chín.

Mã Đại Pháo thấy cô muốn đi, vội vàng ngăn lại: "Ê, sếp, cô đừng vội đi, tình hình của Khúc Tĩnh Văn tôi còn muốn nói với cô, mấy hôm nay Sương Mù đại ca còn có Mạnh tiểu thư đều đến gặp Khúc Tĩnh Văn, khuyên nhủ khá lâu rồi, tôi thấy cô ấy có chút dao động, nhưng mà..."

"Nhưng mà cái gì?"

"Cô ấy muốn nhìn thấy thi thể của Đàm Dũng." Mã Đại Pháo thở dài.

Tô Đào sửng sốt: "Tôi đã bảo Hỏa Xà thiêu thành tro rồi."

 

Thời tiết nóng như vậy, cô còn giữ thi thể lại được sao?

Mã Đại Pháo đau đầu: "Vậy tôi lại nói với cô ấy xem sao, cô ấy đến giờ vẫn cho rằng Đàm Dũng bị Liên Sa mê hoặc, người anh ta thật lòng yêu là cô ấy, tôi nghe mà muốn ngất xỉu."

Tô Đào nói: "Tôi đã gϊếŧ Đàm Dũng, vậy cô ấy hẳn là rất hận tôi."

Mã Đại Pháo im lặng.

Tô Đào cười: "Cô ấy chắc chửi tôi không ít đâu nhỉ? Mà tôi cũng không quan tâm, tùy cô ấy chửi, mọi người cũng đừng tốn sức nữa, cho cô ấy ba ngày cuối cùng, nếu vẫn như vậy, thì để Sương Mù giải quyết cô ấy đi."

Mã Đại Pháo đáp ứng, ngại ngùng nói: "Chuyện này tôi làm hỏng rồi, xin lỗi."

Tô Đào lắc đầu: "Anh cũng muốn tìm thêm một người đắc lực cho Đào Dương, xuất phát điểm không sai, đi làm việc đi, phỏng chừng sau khi mở rộng lại sẽ đón cao điểm kinh doanh, chuẩn bị sớm một chút."

 

Mã Đại Pháo liên tục đáp ứng.

Trở về Đào Dương, Tô Đào vừa ăn cơm xong, chơi với Tuyết Đao một lúc, thì viện trưởng Quách của Viện Phụ sản gọi điện đến.

Bà ấy hình như rất vui, nhưng giọng điệu vẫn nghiêm túc như trước: "Bà chủ Tô, chúng tôi có lẽ phải hạn chế số lượng người vào Viện Phụ sản rồi, từ sau khi tin tức tiếp quản được lan truyền ra ngoài hôm qua, chưa đầy một ngày tôi đã nhận được gần một nghìn đơn xin nhập viện của các bà mẹ sắp sinh."

"Nhưng chúng tôi chỉ có sáu trăm giường, và đã có bốn trăm sản phụ rồi, cho nên hiện tại chúng tôi chỉ có hai trăm suất dành cho bên ngoài, cô xem hai trăm suất này nên sắp xếp như thế nào?"

Có lẽ viện trưởng Quách cũng không nhận ra, bà ấy đã bắt đầu kính trọng Tô Đào, bắt đầu công nhận vị sếp nhỏ này của mình.

Tô Đào cũng không nghĩ nhiều, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Ưu tiên Đào Dương, số còn lại bà tự sắp xếp là được."

Viện trưởng Quách đáp ứng, không có ý kiến gì, người Đào Dương cũng không nhiều, phụ nữ mang thai càng ít, nhiều nhất cũng không chiếm đến hai mươi suất.

Bình Luận (0)
Comment