Quà?
"Chắc là cáo chúc tết gà đây." Trang Uyển châm chọc nói.
Lần trước Tô Chính Lam đến nói những lời đó, sau đó bọn họ đều biết cả rồi.
Vừa đạo đức giả, vừa lòng dạ tiểu nhân, suy đoán sếp của họ là dựa hơi đàn ông mà lên.
Mạnh Tiểu Bác tuy ngốc, nhưng không hề ngu, nói hớt hải:
"Sếp, chị cứ ra lệnh, tôi lập tức xuống đuổi anh ta đi."
Tô Đào xua tay, không để tâm đến chuyện này:
"Vậy anh đi đi, à, cũng không cần phải giải thích với anh ta, phí lời."
Nhận được lệnh, Mạnh Tiểu Bác hùng hổ đi ra ngoài, đến cửa liền đuổi Tô Chính Lam ra xa, còn trừng mắt cảnh cáo:
"Anh đừng đến nữa, không có công việc phù hợp với anh, Tô lão... Tô tiểu thư cũng không thèm quà của anh."
Tô Chính Lam bị anh đẩy một cái, nhớ lại trước đây bị đuổi ra cửa nhiều lần, lại nghĩ đến những bất công và sỉ nhục mình phải chịu ở cổng Đào Dương này, trong lòng dâng lên một cơn tức giận.
Anh ta vậy mà đẩy lại Mạnh Tiểu Bác một cái, tuy không đẩy được, nhưng giọng điệu rất chắc chắn:
"Tôi khuyên anh tốt nhất đừng chọc tôi, vừa nãy quên nói với anh rồi, chị cả tôi đã trở về, anh biết anh rể hiện tại của tôi là ai không, là nhân vật số hai của căn cứ Tân Đô lớn nhất miền Nam! Hội nghị liên minh căn cứ miền Nam anh có nghe nói qua không, chính là do anh rể tôi tổ chức!"
"Hôm nay tôi đến cũng là thay mặt chị tôi đưa cho cô ấy một ít đồ tốt chưa từng thấy, nói lại với cô ấy, không cần cảm ơn!"
Nói xong liền đặt hộp quà xuống đất, hừ một tiếng rồi bỏ đi.
Mạnh Tiểu Bác nghe mà mơ hồ, đành phải xách hộp quà quay lại báo cáo.
Trang Uyển và Tiền Dung Dung thấy hộp quà, đều có chút ngạc nhiên:
"Thật sự là đến tặng quà, là cái gì vậy?"
Tô Đào thấy họ tò mò, mỉm cười: "Mở ra xem đi."
Rồi quay sang hỏi Mạnh Tiểu Bác: "Anh ta có nói gì không?"
Mạnh Tiểu Bác gãi đầu: "Nói chị gái anh ta đã trở về, hình như là chị gái anh ta tìm được một người đàn ông lợi hại, còn nói gì gì hội, tôi không hiểu."
Tô Đào ngạc nhiên.
Chị gái?
Giang Cẩm Vi trở về rồi?
Đậu Đậu sắp bốn tuổi rồi, cô ta còn tìm được một người đàn ông lợi hại?
Thấy Mạnh Tiểu Bác không nhớ rõ, Tô Đào liền tự mình điều tra camera giám sát xem kỹ, khi nghe thấy Tô Chính Lam nói "nhân vật số hai căn cứ Tân Đô","Hội nghị liên minh miền Nam" v. v... , cô nhíu mày.
Trước đây không phải nói Giang Cẩm Vi đi theo một tên đầu sỏ của căn cứ nhỏ sao.
Mới nửa năm đã đổi thành nhân vật số hai căn cứ Tân Đô?
Còn cái Hội nghị liên minh miền Nam này, cô cũng biết, năm ngoái Thời Tử Tấn đã thay mặt Đông Dương tham gia.
Hàng năm tham gia đều là những người đứng đầu, người nắm quyền, thương gia giàu có, đội xe, thậm chí là những cá nhân có chút danh tiếng đến từ khắp nơi ở miền Nam.
Năm nay, Đông Dương nhờ nước và nhiên liệu mà nổi tiếng, không ít tổ chức căn cứ phía Bắc đều nghe nói, vì vậy bên Hội nghị liên minh miền Nam đã đặc biệt cấp thêm ba suất cho Đông Dương, tổng cộng là sáu suất.
Hôm qua suất vừa xuống, Bùi Đông liền gọi điện thoại cho cô nói rõ tình hình, muốn đưa cả ba suất thêm của Đông Dương cho cô, để cô dẫn người đi.
Tô Đào suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
Đến hội nghị này có rất nhiều lợi ích, biết đâu lại có thêm nhiều đơn đặt hàng vật tư, để cô kiếm thêm một mớ tinh hạch.
Chỉ là, nếu những gì Tô Chính Lam nói là sự thật, thì có thể sẽ gặp Giang Cẩm Vi ở hội nghị.
Gặp thì gặp thôi, đừng có chọc cô là được.
"Chị Đào, đây là quà gì vậy? Đồ ăn à?" Tiền Dung Dung tò mò hỏi.