Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 402

Tô Đào đuổi hết bọn họ đi, chỉ để Thần Hy ở lại phòng khám bệnh chăm sóc Quan Tử Ninh cùng cô một đêm.

Sáng hôm sau Quan Tử Ninh vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Tô Đào thật sự không chịu được nữa, đổi ca với Trang Uyển, về nhà ngủ li bì đến tận bốn năm giờ chiều mới tỉnh vì đói.

Cô đang định đến phòng khám bệnh thì thấy Mã Đại Pháo gọi điện thoại đến.

Ai ngờ vừa nghe máy đã là giọng nói lạnh lùng của một người phụ nữ:

"Tô Đào, Liên Sa là mồi nhử do cô thả ra đúng không!"

Tô Đào lập tức cảnh giác, trầm giọng hỏi: "Cô là ai? Mã Đại Pháo đâu?"

"Cô lấy Liên Sa làm mồi nhử, câu kết với Báo Đồ phản bội chúng tôi bắt Dũng ca, cô nghĩ tôi là ai?"

Khúc Tĩnh Văn!

Tô Đào sa sầm mặt mày.

Sáng hôm qua Mã Đại Pháo có nói với cô là sẽ đi nói chuyện với Khúc Tĩnh Văn, xem có thể thuyết phục cô ta dẫn người quy thuận không.

 

Nhưng lúc đó tình hình của Quan Tử Ninh quá nguy cấp, Tô Đào không có tâm trí nghĩ đến chuyện khác, nên gật đầu đồng ý cho anh ta đi.

Chẳng lẽ trên đường đi bị bắt?

Quả nhiên,

Khúc Tĩnh Văn đưa bộ đàm đến bên miệng Mã Đại Pháo đang bị trói chặt.

Mã Đại Pháo bị bịt miệng chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ, còn giãy giụa khiến hai người bên cạnh đánh đập anh ta.

Tô Đào lập tức nghe thấy tiếng rên đau đớn của anh, máu nóng sôi trào, cảnh cáo:

"Các người dám động vào anh ấy thử xem?"

Nói xong, cô liền mở giao diện quản lý của Đào Thần, thiết lập cấm sử dụng dị năng trong khu vực.

Sau đó mua thêm ba mươi camera, lắp đặt khắp nơi trong Đào Thần.

Cuối cùng mở hình ảnh giám sát, chưa đến năm phút đã tìm thấy Mã Đại Pháo bị trói trong trạm trung chuyển chuyển phát nhanh bỏ hoang.

 

Cô nhìn thấy rõ ràng hình ảnh Khúc Tĩnh Văn cầm bộ đàm nói chuyện bên cạnh.

Khúc Tĩnh Văn cười lạnh:

"Người đang trong tay tôi, cô còn dám đe dọa tôi? Tô Đào, cho cô hai ngày, dùng Mã Đại Pháo đổi lấy Đàm Dũng, nếu cô không đồng ý, hoặc quá thời hạn tôi sẽ gϊếŧ anh ta!"

Tô Đào thản nhiên hỏi: "Mã Đại Pháo không nói cho cô biết mục đích anh ấy đến tìm cô sao?"

Khúc Tĩnh Văn khịt mũi:

"Anh ta vừa ra khỏi khu vực Bàn Liễu Sơn đã bị chúng tôi bắt, đương nhiên không có cơ hội nói, nhưng tôi mặc kệ các người muốn nói gì với tôi, tôi chỉ có một điều kiện, giao ra Đàm Dũng."

Tô Đào lặng lẽ mở bản đồ Đào Thần trên hệ thống, bấm vào "Dịch chuyển tức thời".

Trong nháy mắt đã đến cửa trạm trung chuyển bỏ hoang.

Xa xa vẫn có người canh gác.

Chỉ là bọn họ đều nhìn ra bên ngoài, làm sao ngờ được có người đột nhiên xuất hiện bên trong.

 

Tô Đào nghênh ngang bước lên cầu thang, vừa định vào trong, bộ đàm lại vang lên giọng nói của những người khác:

"Tĩnh Văn, đổi Đàm lão đại không bằng đổi vật tư, chưa nói đến những chuyện bạc tình bạc nghĩa mà Dũng ca đã làm những năm nay, chỉ nói gần đây, bây giờ khắp nơi đều là zombie chiến loạn, vật tư mới là căn bản!"

"Lão Vệ nói đúng, bây giờ ai làm lão đại cũng được, không có vật tư thì không được! Tôi tán thành đổi vật tư!"

"Tôi cũng tán thành đổi vật tư, Dũng ca đã bị con đàn bà đó mê hoặc đến mất trí rồi, quay về cũng không phải chuyện tốt."

Khúc Tĩnh Văn không hề lay chuyển, kiên quyết nói:

"Không được, nhất định phải đổi Dũng ca!"

Lập tức có người mỉa mai:

"Chỉ có cô là trung thành tuyệt đối, cũng chẳng thấy Đàm lão đại thương tiếc cô bao nhiêu, nếu cô là Sương Mù, Đàm lão đại càng không cứu, chỉ mong cô chết ở bên ngoài, để hắn ta được tự do vui vẻ với người mới."

Bình Luận (0)
Comment