Trong phòng khách, Nhậm Sùng Đạt nói với người bạn học cũ Tào Dũng: “Cô ấy tìm cậu chữa bệnh, có thể không phải là muốn đẩy cậu vào chỗ chết, cậu nên cân nhắc kỹ."
Người bệnh là bạn học đến tìm anh chữa bệnh, coi như là cùng đường bí lối.
Một đám bác sĩ nước ngoài nói với bệnh nhân rằng ca phẫu thuật này sẽ có kết quả như thế nào, không ai dám hoặc tạm thời chưa có bác sĩ nào nghĩ đến việc phẫu thuật khác cho bệnh nhân.
Về việc tại sao bệnh nhân lại tìm đến anh. Sau khi nghe anh chàng tốt bụng nói những lời này, Tào Dũng nhận ra không phải anh ta giới thiệu bệnh nhân.
"Ông ấy có thể nghĩ rằng cậu có khả năng này." Đào Trí Kiệt nói bóng gió về ý định của Ngô viện trưởng muốn để tướng của mình nổi tiếng thế giới nhờ ca phẫu thuật này: “Sau khi ông ấy giới thiệu, cậu cũng không từ chối bệnh nhân này."
"Sao ông ấy có thể không nghĩ đến, Tào Dũng rất mềm lòng." Chu Hội Thương và Nhậm Sùng Đạt cùng nói đỡ cho bạn học.
Việc Tào Dũng là người mềm lòng là điều mà nhiều người không ngờ tới. Nếu không mềm lòng, năm đó ca phẫu thuật của mẹ Nhạc, không có bác sĩ nào dám nhận. Tào Dũng, một cậu nhóc mới vào nghề, lại dám nhận, không phải là muốn khıêυ khíh các bậc tiền bối, mà chỉ là thấy chồng con bệnh nhân đến cầu xin chữa bệnh thì mềm lòng.
"Tôi không mềm lòng." Tào Dũng đột nhiên phủ nhận mình mềm lòng, bày tỏ thái độ trước mặt mọi người.
Hồi trẻ anh có thể mềm lòng, bây giờ thì khác, anh đã có gia đình. Anh muốn mềm lòng cũng phải nghĩ đến người phía sau. Đặc biệt là bây giờ cô ấy đang ở bên anh. Anh càng không thể kéo cô ấy xuống nước.
"Tôi đã nói với cô ấy từ sớm, dự đoán của tôi về kết quả sau phẫu thuật không khác gì so với những gì bác sĩ nước ngoài đã nói." Tào Dũng nói, đây cũng là lý do tại sao bệnh nhân này sau khi đến chỗ anh cũng không vội vàng phẫu thuật.
Tống Học Lâm ngồi bên cạnh nhận được ánh mắt của Hoàng Chí Lỗi.
Tống Học Lâm đáp lại ánh mắt của tiền bối ngốc nghếch nghĩ, Nghĩ gì vậy?
Từ sáng sớm biết được là một bệnh nhân như vậy, anh ta sẽ không muốn nhúng tay vào. Cũng giống như lần đó ở khoa Gan mật, anh ta hoàn toàn không muốn nhận bệnh nhân có quen biết như Lý Á Hi.
Anh ta là mèo, thông minh, tốt nhất nên đứng ngoài những chuyện rắc rối này.
Chỉ là bệnh nhân đến thì không thể không nhận, đây là điều Đào Trí Kiệt đã dạy anh ta. Nói với anh ta rằng sau này không thể tránh khỏi những bệnh nhân như vậy đến khám, xem anh ta xử lý như thế nào.
Nói đến bác sĩ Tạ, anh tin rằng cô cũng là người thông minh.
"Nếu cô ấy không phẫu thuật, đợi đến khi không chịu được nữa mới phẫu thuật thì sao?" Nhậm Sùng Đạt hỏi.
"Phẫu thuật cấp cứu thì sao?" Chu Hội Thương không cần Tào Dũng trả lời câu hỏi này, nói thẳng với người bạn học cũ không làm lâm sàng nên ngốc nghếch như sinh viên y khoa.
Phẫu thuật cấp cứu chắc chắn sẽ kém hiệu quả hơn phẫu thuật theo kế hoạch. Bệnh nhân có lẽ đã bi quan đến mức bất chấp tất cả.
Hà Hương Du vểnh tai nghe những lời nói đứt quãng từ phòng khách, cau mày.
Loại bệnh nhân này thì khuyên nhủ thế nào đây.
Chẳng trách cha mẹ bệnh nhân bất lực đến mức nghĩ ra cách đến cửa cầu xin bạn trai cho con gái.
Nói đến đây, vị Phật sống này thực sự vô tình với ngôi sao lớn sao? Nhậm Sùng Đạt và Chu Hội Thương lại nhìn Tào Dũng. Tào Dũng lắc đầu nghĩ, Tâm tư của anh chàng tốt bụng này thật khó đoán.
"Cậu có ý kiến gì không?" Nhậm Sùng Đạt hỏi ý kiến bác sĩ ngoài bệnh viện, Tào Chiêu.
Tào Dũng nhìn bạn học nghĩ, Cậu lại đi hỏi anh hai ham chơi nhà tôi xem có ý kiến gì sao?
Tào Chiêu đang ăn trái cây, trả lời mà không cần suy nghĩ nhiều, nói thẳng: “Tìm cách kíh thíɧ cô ấy. Chẳng phải cô ấy rất mạnh mẽ sao?"