Mắt ba con báo con sáng rực, hài lòng.
Xavi sớm đã xử lý xong vết thương cho tất cả ấu tể, thỉnh thoảng kiểm tra tình hình của chúng. Xong việc, anh cũng ngồi trong phòng nghe chuyện một lúc, thuận tiện trông chừng các ấu tể.
“Chúng nó thế nào rồi?” Bạch Tinh Tinh nhìn về phía Xavi, các giống đực trong phòng cũng nhìn về phía anh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Xavi nói: “Moi hết trứng côn trùng ra là không sao nữa. Những vết thương nhẹ, ngày mai là có thể chạy nhảy tung tăng rồi.”
Mọi người đồng thời thở phào một hơi.
Bạch Tinh Tinh đẩy đẩy đám báo con nặng trịch như cục thịt bên cạnh, đứng dậy chuẩn bị rời đi. Kể chuyện một hai tiếng đồng hồ, sớm đã khô cả miệng lưỡi.
Khoảnh khắc xoay người, khóe mắt Bạch Tinh Tinh liếc thấy bộ lông của một con ấu tể đang ngọ nguậy bất thường. Cơ thể nàng khựng lại, lập tức quay đầu nhìn kỹ.
Bên kia, sáu con hổ con mũm mĩm đang bò lổm ngổm. Cha của chúng cũng ở đây trông chừng, nhưng số lượng đông khó tránh khỏi không trông xuể. Bên cạnh có một con hổ con thân thể béo một cách bất thường, bên trong như chứa một đống bùn nhão, bị lớp da căng ra ép nằm bẹp trên mặt đất. Lông trên người nó ngọ nguậy một cách không bình thường, dường như có thứ gì đó đang bò dưới lớp da lông.
Bạch Tinh Tinh nín thở, ba chân bốn cẳng đẩy đám báo con ra sau lưng mình, rồi đi về phía con hổ con đó.
Mọi người chú ý tới sự khác thường của Bạch Tinh Tinh, cũng nhìn về phía con hổ con kia, lập tức mặt lộ vẻ hoảng sợ. Cha của con hổ con đó trừng lớn đôi mắt như chuông đồng, tức khắc trên mặt lộ ra vẻ bi thương.
Xavi nhanh chóng chạy tới, chỉ nhìn một cái liền nói: “Con ấu tể này không còn nữa rồi.”
Lời anh nói không phải ẩn dụ, mà là thật sự đã c.h.ế.t. Cơ thể vẫn còn hình dáng đại khái, nhưng bên trong chứa toàn là giáp mãnh biến dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Mau đi tìm chậu úp lại, không thể để giáp mãnh phá thể chui ra.”
Vừa có người nói như vậy, đám giáp mãnh dường như nghe hiểu tiếng người. Chỉ thấy lớp da lông của ấu tể rung động kịch liệt, lớp da đã thối rữa lập tức rách toạc ra một lỗ, liên tiếp không ngừng bay ra những ấu trùng giáp mãnh còn non nớt, như một làn khói nhẹ bay thẳng lên trên.
Bạch Tinh Tinh thực sự kinh hãi, kêu sợ hãi một tiếng rồi liên tục lùi về sau. Nàng còn nhớ dưới chân đang nằm rất nhiều ấu tể, không dám giẫm lên chúng.
Các giống đực lập tức đồng loạt đứng dậy, nhanh chóng bắt những con sâu trong phòng. Parker và Curtis cũng rất nhanh chạy tới, một người ôm lấy Bạch Tinh Tinh, một người chạy đi diệt sâu.
Chỉ lát sau, đám ấu trùng này đã bị diệt sạch. Mấy con ấu tể bị đ.á.n.h thức, thấy côn trùng bay trên không trung, mắt lộ vẻ hoảng sợ.
“Con ấu tể này bị thương quá nặng, nếu moi hết chỗ bị thương thì nó sẽ c.h.ế.t ngay lập tức. Ta định thử vận may, không ngờ vẫn là…” Xavi nhìn người cha đang đau đớn tột cùng của đứa trẻ, rồi lại nhìn những người khác đang thấp thỏm lo âu, giải thích thêm: “May mà đây chỉ là ấu trùng, sẽ không đẻ trứng.”
Mọi người trong lòng bình tĩnh lại. Xảy ra một sự cố bất ngờ, mắt họ cũng không dám chớp. Nhà nào có nhiều ấu tể thì xếp bọn nhỏ ngay ngắn đối diện mình, thỉnh thoảng v**t v* thân thể chúng vài cái để đảm bảo an toàn.
Thi thể hổ con bị cha nó nhấc ra ngoài, trông chẳng khác nào một cái túi da thú khô quắt. Lớp da đó đã rách nát, còn có một con giáp mãnh nhỏ bé đang cố gắng chui ra ngoài.
Bạch Tinh Tinh chỉ dám liếc nhìn một cái rồi không dám nhìn nữa, dúi đầu vào lồng n.g.ự.c nóng hổi của Parker.
“Ta ôm ngươi ra ngoài.” Parker bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, lấy tấm da thú đáp trên vai che lên người nàng, xoay người cũng đi ra ngoài.
Nghe tiếng côn trùng bay vo ve bên ngoài, cơ thể Bạch Tinh Tinh run lên dữ dội. Nàng cách lớp da thú túm chặt lấy cánh tay rắn chắc của Parker, nói: “Để ý bọn nhỏ một chút.”
Parker liếc nhìn đám báo con đang hung dữ vồ c.ắ.n sâu xung quanh.