Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 818

Curtis rõ ràng là đang ghét bỏ em làm không tốt, Bạch Tinh Tinh không vui mà bĩu môi, nhét một miếng thịt vào miệng, sau đó, trong thời gian xuống lầu em đều đang nhai miếng thịt kia.

 

Khi nuốt xuống thịt vẫn còn gần như nguyên vẹn, nghẹn đến Bạch Tinh Tinh nấc mấy cái.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Parker cũng đã trở về, mỡ động vật trên đường đọng lại, hắn liền đem vỏ trai hà hợp lại với nhau, biến thành báo con cõng về, làm cho một thân mùi mỡ thơm.

 

Vừa trở về liền bị Bạch Tinh Tinh vội vàng lôi đi tắm rửa sạch sẽ.

 

Tắm rửa xong, Parker trên đường về nhà đụng phải báo con, báo con vừa thấy thấy hắn liền nhanh chóng chạy.

 

“Gào ô?” Parker buồn bực mà nhìn chúng nó một cái, về nhà liền hỏi Bạch Tinh Tinh.

 

“Đám con hôm nay sao lại sợ tôi như vậy?” Parker nhìn nhìn cánh tay mình, “Hôm nay bộ dáng tôi rất uy vũ sao?”

 

Bạch Tinh Tinh nói: “Anh đụng phải chúng nó?”

 

“Ừm, thấy tôi liền chạy.”

 

Bạch Tinh Tinh vừa buồn cười vừa tức giận, “Bởi vì chúng nó gây ra rắc rối chứ sao, sợ anh đ.á.n.h chúng nó.”

 

Bạch Tinh Tinh đem tình huống bi t.h.ả.m trong nhà kể lể với Parker một lần.

 

Parker nhún nhún mũi, tức khắc mặt nhăn thành bánh bao.

 

“Tôi nói trong nhà sao lại có một mùi lạ.” Parker trong cổ họng phát ra gầm nhẹ, cởi ra quần áo da thú, biến thành báo con xông ra ngoài.

 

“Này! Nói không chừng ở bộ lạc lại biến thành báo con!”

 

Bạch Tinh Tinh vội đuổi theo ra ngoài, Parker đã chạy ra rất xa, phía trước ba con báo con đang tuổi lớn đang điên cuồng chạy trốn.

 

Bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, nghe được tiếng cọ xát phía sau, Bạch Tinh Tinh không cần quay đầu lại liền biết là Curtis tới.

 

“Chúng ta ngày mai liền xuất phát đi.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Curtis nắm lấy tay Bạch Tinh Tinh, kéo em hướng bên ngoài đi đến.

 

“Ừm.”

 

Nhìn đám báo con bị Parker truy đến chạy trốn khắp bộ lạc, Bạch Tinh Tinh không khỏi nở nụ cười, “Báo con không mang theo, ở bộ lạc an toàn hơn một chút, không biết tộc trưởng có thể hay không đồng ý hỗ trợ chiếu cố chúng nó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Sẽ.” Curtis khẳng định nói.

 

Hai người đi tới hốc cây tộc trưởng cư trú, Bạch Tinh Tinh đi thẳng vào vấn đề nói ra ý đồ đến.

 

Tộc trưởng ha hả cười, không chút do dự nói: “Đương nhiên có thể, em là bạn lữ của Vương, ấu tể của em chúng ta đều sẽ nhiều hơn chiếu cố, em kêu chúng nó mỗi ngày tới nhà của chúng ta ăn cơm là được, mấy con báo con ta còn nuôi nổi.”

 

Tộc trưởng dáng người cường tráng, khi cười rộ lên lại vô cùng hòa ái, hoàn toàn không có hung khí của dã thú.

 

Bạch Tinh Tinh cảm kích nói: “Thật cảm ơn anh, chúng tôi trở về sẽ trả lại đồ ăn cho anh.”

 

“Không cần, Vương nhanh chóng dư chúng ta quá nhiều đồ vật, chút giúp đỡ này không tính cái gì.” Tộc trưởng nói.

 

Hàn huyên một phen, Bạch Tinh Tinh cảm thấy mỹ mãn mà chuẩn bị rời đi, Curtis lại không có ý tứ rời đi.

 

Tộc trưởng hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”

 

Curtis nói: “Ta muốn mượn người, bảo hộ Tiểu Bạch.”

 

Tộc trưởng chần chờ một chút.

 

Bạch Tinh Tinh lập tức nói: “Không cần như vậy đi, quá phiền toái người ta.”

 

“An toàn của em quan trọng nhất.” Curtis kiên định nói.

 

Tộc trưởng nghĩ nghĩ, há mồm phát ra một tiếng trầm thấp hùng hồn hổ gầm.

 

“Gầm ô!”

 

Một tiếng hổ gầm lúc sau, mặt đất chấn động lên, những Hổ thú trẻ tuổi trong bộ lạc đều chạy tới, một số giống đực khác nghe không hiểu hổ ngữ cũng tới không ít.

 

“Bạch Tinh Tinh muốn đi sa mạc, cần bảo hộ, có ai nguyện ý gia nhập?” Tộc trưởng cao giọng hỏi.

 

“Gầm ô!”

 

Thú đàn lập tức đưa ra tiếng đáp lại kịch liệt, những hùng thú độc thân không có một ai không hưng phấn, những người đã kết lữ tự giác không lên tiếng, nhường cơ hội lại cho thú nhân trẻ tuổi.

 

Curtis quét bọn họ một vòng, ánh mắt dừng lại ở trên người những Ưng thú không có đáp lại.

 

Bình Luận (0)
Comment