Ba vầng minh nguyệt chiếu sáng mặt hồ nước, dát lên mặt nước một tầng ánh sáng bạc như gương, gió đêm phất qua, dấy lên từng đợt sóng gợn nhẹ nhàng, cắt nát mặt gương hồ.
Bên bờ nước ngồi một người đàn ông tr*n tr**ng dáng người thon dài, cùng một thiếu nữ thân mặc váy liền áo màu trắng, ôm đứa bé, ánh sáng nhạt từ mặt nước đ.á.n.h vào trên người trên mặt họ, thêm vào bức họa này vài phần mỹ cảm m.ô.n.g lung.
Parker ấn vai Bạch Tinh Tinh, nhìn vết thương trên cổ em, đau lòng đến cau mày.
“Em đừng nhúc nhích, ta bôi t.h.u.ố.c cho em.”
“Ừm.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Tinh Tinh ngoan ngoãn ngồi trên cỏ, m.á.u ở vết thương đã ngừng, đau đớn chậm rãi truyền tới trong đầu, em lúc này mới cảm giác được đau.
Parker rửa sạch thảo dược, cả cây nhét vào miệng, nhai nát rồi đắp lên vết thương Bạch Tinh Tinh.
“Xì ~”
“Đau sao?” Parker vội dùng tay che lại cổ em thổi thổi, nhìn sắc mặt Tinh Tinh, vẻ đau lòng trên mặt càng đậm.
Bạch Tinh Tinh hít mấy hơi, “Cũng được.”
“Xem em còn dám tùy hứng, thế mà dùng tính mạng mình uy h.i.ế.p Curtis, em c.h.ế.t rồi ta phải làm sao bây giờ?” Lời trách cứ của Parker mang theo một chút ủy khuất, nhưng vẫn không quên thổi cho Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh một tay ôm An An, một tay nắm lấy tay Parker, cúi đầu nói: “Xin lỗi. Tôi lúc đó quá sốt ruột, sợ chậm một bước Little Snake liền c.h.ế.t rồi.”
Parker ấn đầu Bạch Tinh Tinh vào n.g.ự.c mình, ngữ khí mềm mại xuống, “Thôi, lần này tha thứ em.”
Bạch Tinh Tinh cảm kích đến mức nắm tay Parker càng chặt hơn.
Một bóng rắn cao lớn phóng xuống từ phía sau họ, Bạch Tinh Tinh lập tức quay đầu đi xem, lại không đề phòng kéo trúng vết thương trên cổ, đau đến hít hà.
Curtis theo bản năng hóa thành hình người, cất bước muốn đi xem Bạch Tinh Tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong lúc hắn biến thân Parker đã giành trước kiểm tra vết thương Bạch Tinh Tinh, bước chân Curtis dừng lại, chỉ đứng một bên phóng thích khí lạnh.
Parker xốc thảo d.ư.ợ.c lên vừa nhìn, vết thương Bạch Tinh Tinh lại rỉ ra một chút máu.
“Thế mà lại chảy máu.” Giọng Parker tràn đầy hoảng loạn.
Vết thương nhỏ này đặt trên người giống đực, lúc này đều nên kết thành vảy m.á.u mới mẻ, Bạch Tinh Tinh lại như vừa mới bị thương vậy, thật sự làm hắn không thể không đau lòng.
Bạch Tinh Tinh nói: “Không sao đâu, tôi lại không phải giống đực, vết thương lâu lành là bình thường.”
Parker nói: “Ta thật hận không thể chuyển thương thế của em sang người ta.”
Khóe miệng Bạch Tinh Tinh cong cong, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
Lạnh lẽo trên người Curtis càng nặng, liếc nhìn họ một cái, lạnh lùng nói: “Còn không mau lên bờ.”
“Ồ.” Bạch Tinh Tinh đưa An An cho Parker, tự mình ấn thảo dược, đi đến bên cạnh Curtis.
Curtis dẫn đường, đi về phía căn nhà gỗ nơi Bạch Tinh Tinh tỉnh lại.
Đó là một căn nhà mới xây, hiển nhiên là chuyên môn chuẩn bị cho Little Snake, không dính bất kỳ khí vị Nhân ngư nào, trở thành lựa chọn hàng đầu cho Parker và Curtis mắc bệnh sạch sẽ.
Bạch Tinh Tinh nhìn sắc trời, yếu ớt nói: “Chúng ta vẫn là mau về nhà đi, trong nhà không có ai, đám báo con khẳng định sợ hãi, chúng nó khẳng định còn chưa ăn, không được, chúng ta phải nhanh chóng trở về!”
Bạch Tinh Tinh càng nói càng sốt ruột.
Parker vừa tức giận lại buồn cười, “Em cái dạng này còn làm sao trở về? Tối nay trước hết nghỉ ngơi ở đây, đám báo con đều hai tuổi rồi, không cần lo lắng.”
Bạch Tinh Tinh vẫn rất không yên tâm, trong đầu ảo tưởng ra chúng nó bụng đói kêu vang mà tìm ba ba mẹ mẹ trong bộ lạc, có thể sẽ có người cho chúng nó đồ ăn đi.
Nhưng đám báo con vì cho rằng bị vứt bỏ, cho dù nhìn thấy đồ ăn cũng ăn không nổi.