Hạ Thời Sâm không lập tức rời đi, im lặng một lát rồi hỏi: “Ba, chuyện lần trước có kết quả chưa?”
Hạ Chính Hợp: “Ba có nhờ người hỏi thăm một chút, quả nhiên có một Tử Vi Hạo Môn, khá nổi tiếng ở phía Nam. Mặc dù không có sức ảnh hưởng như Càn Sơn, nhưng không ít CEO thực sự đã từng tới đó bói quẻ.”
“Nhưng trường hợp này thật không dễ tra, lần trước bắt được người đó đã không khác gì giẫm phải mìn, những người này đều rất tinh.”
Hạ Thời Sâm: “Vậy làm sao bây giờ? Một mực giữ em ấy lại cũng không phải là cách.”
Hạ Thời Sâm từng giúp Sở Thiên Lê che giấu ở trường, cũng không đề cập đến việc bói toán để kiếm tiền của cô, nhưng bây giờ có người muốn đến trộm đồ, cậu ấy lập tức nhận ra tình hình đã thay đổi, nhất định phải cho ba mẹ biết chuyện này.
Lần này tiếp cận Hạ Thời Sâm, lần sau có thể sẽ bắt cậu ấy, ba mẹ cũng nên chuẩn bị tâm lý.
Dư Tân mở miệng nói: “Khai giảng chắc chắn sẽ phải đi học, có xe nhà đưa đi đón về còn tốt, em đã đổi cho Thiên Lê một chiếc cặp sách cài định vị, hơn nữa định vị trong điện thoại di động cũng đang bật, phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra.”
Hạ Chính Hợp thở dài: “Bằng không thì cứ tìm vệ sĩ đi, nếu thật sự không cho con bé ra khỏi cửa làm những việc này, trong lòng con bé có lẽ cũng thấy không thoải mái, bọn trẻ chính là càng không được phép làm gì thì càng bướng bỉnh, đến lúc tự giày vò mình mệt mỏi xong thì tự khắc sẽ lười không muốn làm nữa thôi.”
“Không phải y như con trước kia sao, chú hai khuyên mua cái gì con cũng không mua theo, đều phải tự nghiên cứu rồi mua, sau khi mất tiền thì mới nhớ lâu được.” Dư Tân mỉm cười: “Bây giờ con thuyết phục con bé, vốn con bé chưa trải qua những chuyện đó, nói nhiều cũng vô dụng.”
Khi Hạ Thời Sâm nghe được quá khứ đen tối của mình, cậu ấy cúi đầu che giấu, giả vờ bình tĩnh: “...
id="id_Toc169869153" class="block_5"