Truyện Sex Yêu chị trong xóm trọ
Thời đó mới học lớp 10 trên tỉnh, phải thuê trọ. Năm tui vào học thì chị năm cuối trường cao đẳng sư phạm.
Khu trọ có 4 phòng, phòng tui sát cạnh phòng chị, nên con bò đội nón là tui được chị chăm sóc chu đáo lắm. Chị hiền, vui tính, gương mặt ưa nhìn…
Chừng được gần tháng thì hai chị em thân nhau lắm, mọi người trong khu trọ toàn đùa: Nhìn hai đứa như tình nhân, cơm ăn chị nấu, quần áo chị giặt. Tui chỉ có trách nhiệm chiều về đón chị ở trường rồi chị em long nhong đèo nhau đi chợ ( Trường tui và chị ngược chiều, nên sáng, trưa chị đi học cùng bạn )…
Các cụ bảo lửa gần rơm chả sai. Thân thiết dần rồi cũng bén, những sự động chạm vô tình khi chị em đùa nhau, hay ngồi trên xe chị quàng tay qua ôm, rồi “nô tì” vào lưng làm thằng dzai mới lớn như tui bị… kích thích. Bắt đầu hay lợi dụng tình thế để động chạm những chỗ nhạy cảm của chị, dù chưa có gì quá đáng.
Quá đáng chắc tại ông người yêu của chị. Chị kể yêu nhau cũng được 2 năm, ổng học trên Hà Nội, cả tháng gặp nhau được một lần, chả hiểu yêu đương gì, cứ gặp về mặt chị buồn thiu, có hôm rúc vào phòng khóc…
Rồi hôm đó lão về, hai người đi chơi tận 11h mới thấy lạch xạch tiếng cổng, tui lén tắt đèn rồi nhòm qua cửa sổ, thấy cũng hôn hít, lão kia còn tranh thủ luồn tay vào trong áo chị, chị cứ vùng vằng, cãi cự. Chả hiểu lão kia làm gì mà chị vung tay tát cho phát, lão kia vả lại, chị dúi dụi xuống cổng…
Máu nóng rần rật, tui đạp cửa lao ra ( phét thế, cửa chưa khóa, mở thôi chứ đạp chủ nhà bắt đền vỡ mặt ). Cách xa chừng 20m mà lao như bay, đến nơi co chân đạp lão đâm sầm vào cổng, tiện thể bồi thêm cho vài đá, tiếng ồn làm cả xóm lục đục kéo ra, tui đỡ chị dậy, thằng cha định lao vào hơn thua. Hên là đông người can không thì… chả hiểu thằng nào chết nữa. Lão ấm ức chửi bới rồi cũng lặng lẽ rút, tôi đưa chị về phòng, vừa ngồi xuống giường là gục mặt vào… vai mình nức nở.
Mọi người hỏi han chả được gì, nên về hết, còn mỗi thằng tui chịu trận…
Chừng nửa tiếng mà… khó chịu, bác nào ngồi như tượng thử xem, mùa thu, muỗi đông như quân nguyên, hai chân ngứa phát khùng. Nhẹ nhàng gỡ chị đặt xuống giường, tay gãi đùi sồn sột làm chị phì cười. Đứng dậy tắt đèn tính về chuồng, chị thỏ thẻ:
– Để chị cho muỗi cắn chết à? Màn ở cuối giường kìa.
Tính đốp lại: Cha mẹ tui còn chưa được đâu bà. Mà nghĩ sao thấy tội, lại lụi hụi làm thằng Osin…
Phòng tối mù, hì hục mãi mắc được 3 góc, góc cuối phải leo vào giường, mắc xong lom khom bước qua chị định xuống thì tay bị tóm:
– Nằm đây với chị…
Chả hiểu ma xui quỷ khiến, ngoan hiền như cún nằm xuống cạnh luôn. Hai chị em đối mặt, chị thủ thỉ :
– Nãy sao liều thế, nó ( lão đó ) hung lắm, nhỡ nó đánh cho thì sao.
– Tại lão đánh chị…
– Sao biết? Dòm lén à?
– … Đâu có, tui chống chế.
– Chối, chị về cổng thấy tắt đèn lun, chắc dòm qua cửa sổ nhờ?
– Mà sao lão đánh chị?
…
– Hai đứa đi chơi, nó đòi làm tới, chị không cho, tưởng yên thân, ai ngờ về đến ngõ nó…
– Làm sao? Như em thấy ấy à?
– … Nó làm chị đau, ở trên còn được, nó còn… ở dưới… Chị ức quá mới tát nó.
Lại rấm rứt, đàn bà mau nước mắt. Chị kể, hai đứa cùng xã, học cùng từ cấp 3, lên đại học thì yêu, nhưng chị chẳng thấy tình cảm phát triển, lúc nào cũng chỉ đòi hỏi. Chị quyết giữ, nó thì ham, cả tháng gặp được 1 lần, đi chơi được 1 lúc là lại hục hặc… Hôm nay chả hiểu sao nó làm liều.
– Đau không?
– Đau, đau người, đau cả đây nữa.
Chị cầm tay tui đặt lên… ngực chị. Hơi bất ngờ nhưng tui để im. Tự nhiên không gian yên bình lạ. Được một lúc tui khẽ bóp nhẹ, ngực chị mềm thật, vừa tay, không như nhỏ bạn thời lớp 9. Khẽ nhích lại gần, đủ để cảm nhận được hơi thở và tiếng tim đập của nhau, tui nhẹ nhàng hôn lên trán chị, tới mắt, má, mũi, rồi… môi (Tổ cha thằng mất dạy, nó hút thuốc, môi chị vẫn còn mùi hăng hắc), tui mặc kệ, khẽ lùa lưỡi vào trong miệng chị.
Bóng tối và chị đồng lõa, nụ hôn ngọt dần, môi chạm môi, lưỡi tìm lưỡi (Cái này đọc gần hết truyện trên truyen102.com nên áp dụng bài bản lắm), khẽ đẩy chị nằm ngửa ra. Chị mặc bộ phông con gấu (model thời đó, giống đồ ngủ, quần chun, áo phông ), một tay luồn ra sau gáy chị, tay còn lại lách dưới áo lên hái đào… Phê, rất phê, đào của gái trưởng thành khác hẳn gái mới lớn, to hơn, đàn hồi, đầu ti nhỏ, mỗi lần vê nhẹ chị lại ưm lên từng tiếng. Miệng vẫn bán nước bọt đều đều, tay hái đào chán bắt đầu lần mò về cạp quần… Bà này tỉnh đòn lắm, vừa luồn qua cạp đã bị giữ lại.
– Đừng, thế này thôi…
– Em xem đau chỗ nào…?
– Không được… ưm…
Làm lại, môi dính chặt môi, tay vẫn để im, rồi mò xuống ăn đào, lần đầu (ậm ti – chị thích gọi vậy) sướng rơn, hết nút lại đá lưỡi quanh đầu ti, xoay vần một lúc thì chị thở dốc, người mềm ra, quàng tay ôm mình bỏ quên luôn phòng thủ. Thời cơ đâu dễ bỏ qua, tay lần xuống vùng cấm địa, lớp lông mịn màng, rồi cái mu múp xụp, sâu hơn chút là chiếc khe huyền thoại. Tay đặt im trên mu, miệng rời ti chị, hỏi nhẹ nhàng :
– Đau đây phải không?
– Um…
– Em xoa cho hết đau nhé…
…
Chị không nói gì, tim đập nhanh hơn. Hai tay bắt đầu miết nhẹ xuống rãnh, chị chợt co hai chân lên, kẹp chặt tay mình lại. Thuận đà ngón giữa lọt thỏm xuống. Ướt át…
– Đau, đừng… vào.
Tay tui để im, lại ăn đào, nhẹ nhàng, đợi chị hạ chân xuống, hơi dạng ra mới bắt đầu miết tay lên hạt le, xoa chậm chậm. Cả người chị rung lên, tay ôm ghì lấy lưng tui kéo xuống, nụ hôn gấp gáp nồng nàn… Chợt mông chị hẩy lên liên tục, làm ngón tay xém đâm vào hang, hơi thở dồn dập, đứt đoạn, ôm xiết lấy thật chặt, … chị ra, một dòng nước túa qua tay ngay cửa hang… ( Lúc ấy hơi ngu, nên miếng ăn đến miệng còn bị treo, mãi hôm sau mới được ăn )…
Giật lên cả chục lần chị mới nằm im, vẫn thở hổn hển, buông thõng tay xuống giường…
– Cho em nhé…
– … cho gì? ( Ngây thơ )
Với tay kéo quần xuống, sột soạt, chị bèn giữ chặt tay mình lại.
– Không, mai chị cho, giờ… mệt lắm rồi.
– Ơ kìa… ( tính bảo đã làm gì đâu )
Chị cười ring rích.
– Em chưa nhưng chị được rồi. Mai nhé.
– Thật không thế? Nghi lắm ( làm giọng buồn bực )
– Thật mà, hứa mà, nay vừa có chuyện, chị chưa muốn ( Chưa muốn mà bắt mình phục vụ lên mây, rồi giờ bỏ chợ).
Ngày đó cũng ngoan, bảo thế nghe liền, ấm ức rút tay ra khỏi quần chị, vờ quay lưng lại.
Chị nhẹ nhàng ôm sau lưng, đào tỳ lên nóng ran, tay chị luồn vào trong quần tui, nơi có thằng em biểu tình cả tiếng vẫn cứng ngắc…
– Thương này, mai bù nhé, hạ đi, hạ đi…
Tay chị vừa xoa nhẹ thằng nhỏ, sục sục, rồi vân vê xuống bìu. Được an ủi thằng nhỏ vùng vẫy dữ dội.
– To nhỉ, hơn cả hôm chị nhìn thấy…
Tui chột dạ :
– Dòm lén hồi nào vậy?
– Xì, lén lút gì, tắm thì toàn ở ngoài giếng, thay quần cũng chả thèm kéo cửa, vô tình thấy chứ sao.
– Chết cha, mất bao giờ mình cũng chả biết luôn.
– Lâu rồi ông tướng, thời mới lên cơ.
Chị vẫn xóc đều đều, tui như mê đi.
– Em với ổng ai hơn?
– Đâu biết, biết mỗi của em à.
– Phét, ổng làm chị thế rồi cơ mà
– Thì nó làm, cũng ép chị mấy lần, mà chị không chịu. Có lần dúi tay chị vào mà chị không thích, nên bỏ về luôn.
– Sao làm cho em?
– Không biết, từ khi gặp em thấy vui vẻ, ngày nào không gặp nhớ lắm, chẳng như nhớ nó ( mỗi tuần chủ nhật chị em đều về nhà nên không gặp nhau ).
– Em… cũng thế, hay nhớ chị, thích đèo chị đi chơi, thích bảo vệ chị, thích cả…
– Nằm thẳng ra đi, chị yêu.
Xoay lại, chị xóc thằng nhỏ nhiệt tình, được một lúc căng cứng người, bắn tóe lóe, chẳng biết ra những đâu, thấy nhớp nháp khắp nơi…
Chị với khăn ở đầu giường lau tay, lau thằng nhỏ, rồi vắt chân qua bụng, tì cả vào mảng dịch, tay nhẹ nhàng mân mê ngực tui…
– Mình yêu nhau đi…
– Thế còn lão ấy?
– Không biết nữa, có lẽ mai sẽ chia tay…
– Vì em?
– Cũng có, nhưng chủ yếu là không có tình cảm sâu sắc, không da diết, cũng chẳng ham muốn như bên em.
– …
– Không biết chị có sai không, nhưng từ khi gặp em chị thấy mình thay đổi nhiều, dù biết khoảng cách hai đứa rất xa… Nhưng chị vẫn muốn bên em, chăm sóc em, điều đó làm chị vui, thứ cảm giác ấy bên anh ta không có được…
Tui học lớp 10, nhưng trễ 1 năm, tính ra cũng kém chị 3 tuổi, chẳng là gì. Cái khoảng cách mà chị nói là tui còn ít nhất 6 năm mới học xong, chị thì năm sau đi làm rồi…
– Thôi kệ, đến đâu thì đến, giờ cứ sống cho vui vẻ đi nhé… Chị thì thầm, rúc vào nách tui.
Da thịt đàn bà chạm vào làm thằng nhỏ lại biểu tình, cọ cọ vào đùi dưới chị đang vắt qua bụng. Dù qua… 2 lớp quần nhưng vẫn cảm nhận rõ, chị cười hạ tay xuống đập cái bộp:
– Hư quá, mai chị cho…
– Sao phải mai, em muốn giờ…
– Nói chuyện rõ ràng với anh ta đã, chị muốn mọi thứ kết thúc rồi chị thương.
– Rắc rối…
– Chê tui rắc rối rồi hả (phụng phịu).
…
Ôm chặt chị vào lòng, trời thu man mác, se lạnh, khẽ với cái chăn mỏng đắp cho cả hai, chị chỉnh đồng hồ báo thức, rồi chìm vào giấc ngủ.