Truyện Sex Những cuộc tình đã qua

Phần 9

Về đến nhà tôi lao vào phòng tắm, hôm nay tôi sạch sẽ thật, tắm từ chiều đến giờ đã là lần thứ 4 rồi… vừa tắm tôi vừa bôi xà phòng chà xuống thân thể, xuống cả thằng em đang ỉu xìu vì lúc nãy xuất quá nhiều, cảm giác chật chội bên trong lỗ đýt vẫn còn vươn vấn đâu đây, chơi lỗ hậu thật tuyệt, bao giờ tôi mới lại có cảm giác này nhỉ, chẳng lẽ cứ phải vào massage tìm em Giang ấy hay sao.

Chậc chậc, nhưng mà sao hai em Giang, em nào cũng làm tôi đam mê thích thú như thế này chứ. Tắm xong tôi ngồi trầm ngâm nhìn vào tin nhắn của em, tôi có nên trả lời không nhỉ, nếu bây giờ tôi hoàn toàn dứt khoát với em, có khi lại hay, chưa gì mà như chiều nay tôi đã ê chề thất vọng như vậy, biết đâu có cố đâm theo lao, sau này tôi lại càng đau khổ hơn, nhưng mà… em vẫn cho tôi cảm giác khao khát có được em, kể cả lúc nãy vừa xuất tinh xong, tim tôi cũng rộn lên khi đọc được tin nhắn này, lẽ nào ngoài tình dục ra, tôi thật sự có cảm tình với em rồi. Tôi quyết định rồi.

– Anh đây, em có nghe điện thoại được không, anh điện thoại vào số này cho em.

Tin nhắn đã gửi đi, tôi hồi hộp chờ em trả lời, thời gian chừng mười mấy giây thôi mà sao tôi cảm tưởng như vài phút, điện thoại của tôi rung lên, nhìn trên màn hình thông báo chỉ thấy em hồi âm ngắn gọn.

– Dạ.

Tôi vội vàng bấm nút gọi cho em, đầu dây kia vang lên giọng nói ngọt ngào của em, giọng nói thỏ thẻ ấy không lạnh lùng giữ khoảng cách như lúc chiều ở quán cà phê, nó đầy quan tâm và cuốn hút như cái đêm trên sân thượng ở thành phố du lịch ấy.

– A lô, em đây, anh có còn giận em không?

Giận à, đương nhiên có giận chứ, nhưng lúc bắn vào lỗ đýt của em nhân viên massage tôi vơi bớt một nửa rồi, bây giờ nghe giọng của em tôi lại không nỡ giận nữa, đúng là dại gái mà.

– Lúc nãy anh hơi buồn, chứ không giận em.

– Em xin lỗi, bạn trai em đọc được tin nhắn của em và anh đêm hôm đó, tin nhắn cũng chẳng có gì nhưng bạn trai em nghi ngờ nên muốn chở em đến gặp anh.

– Ừ, anh hiểu rồi – tôi cũng cảm thấy nhẹ người, hóa ra mọi chuyện là vậy, không phải em cố tình làm tôi đau khổ.

– Sau chuyện lúc chiều, anh vẫn còn ý định đó chứ.

Tôi hiểu em đang nhắc đến chuyện gì, tôi cũng chuẩn bị tâm lý cho câu hỏi này, thôi mặc kệ, đâm lao thì phóng theo lao, cùng lắm là bẽ mặt và đau khổ vài lần nữa, nhưng tôi vẫn muốn có được em.

– Ừ, ý anh vẫn vậy, nếu em vẫn yêu bạn trai em, thì anh chỉ cần làm người tình bí mật của em thôi, đương nhiên là nếu em thích, thì em cứ tâm sự, đi chơi với anh như bạn trai vậy, anh vẫn chăm sóc em như là người yêu của anh.

– Em … đồng ý, nhưng anh không sợ thiệt thòi sao, sẽ có lúc anh sẽ buồn vì em đó.

– Anh chấp nhận, nhưng anh cũng chờ một ngày em hoàn toàn là của anh.

Cuối cùng thì em cũng đã cho tôi câu trả lời tôi mong chờ, nhưng cũng nhờ chuyện lúc chiều nay, tôi nhận thức được những nỗi khổ tâm mà tôi sẽ phải chịu đựng trong thời gian tới, khi tôi chỉ là người tình của em thôi, vẫn sẽ đứng xa xa nhìn em với người khác, tuy nhiên biết đâu đến một ngày em chia tay hoàn toàn với người yêu và đến với tôi thì sao. Nhưng ngay lúc này, dẹp qua mọi e dè lo lắng, tôi đang cảm thấy thật sự vui vẻ với câu trả lời của em, dù chỉ là sự lựa chọn số 2 của em, tôi vẫn có thể có những thời gian bên em, đối với tôi lúc đó, như thế là quá đủ rồi.

Tôi và em đều đã đồng ý về mối quan hệ bí mật này, nhưng có lẽ đều hơi lúng túng nên cả hai bên đều im lặng, tôi là người mở lời trước.

– À..ừm…khi nào em rảnh anh có thể hẹn gặp em không, anh nhớ em.

– Dạ, em cũng nhớ anh, tối mai em rảnh.

– Em nhớ anh à, thật không đó ?

– Thật mà, từ lúc kết thúc chuyến đi về em hay suy nghĩ về anh, đôi khi đi chơi với bạn em cũng nhớ anh, nhưng em không dám điện thoại cho anh, vì em chưa quyết định được, chiều hôm nay em định đi gặp anh trả cuốn sách và nói với anh chuyện này luôn, nhưng … bạn trai em lại phát hiện ra mấy tin nhắn nên…

– Vậy em nhớ gì ở anh ? – tôi muốn trêu chọc em một chút.

– Em không biết, em nhớ anh thôi, nhớ cách anh quan tâm em, nhớ nhiều thứ, mà em không biết nữa…

– Vậy em có nhớ quán cà phê với sân thượng khách sạn không?

– Anh… em cũng nhớ nữa…

Tôi và em cứ thế nói đủ chuyện trên trời dưới đất, đôi khi tôi chọc ghẹo cho em xấu hổ một chút, giọng em nghe qua điện thoại cũng đủ làm cho tôi mê mẩn quên đi thời gian, cho đến khi tôi chợt giật mình nhìn đồng hồ, 10h đêm rồi, vậy là nãy giờ nói chuyện gần 1 tiếng rồi, không khéo hết tiền điện thoại mất.

– Em ơi, điện thoại anh có lẽ sắp hết tiền rồi, mình ngừng ở đây nhé.

– Hay là em gọi qua cho anh.

– Thôi tốn tiền lắm, cứ để anh gọi cho em thôi, bây giờ cũng hơn 10h rồi, em đi ngủ sớm đi.

– Dạ, vậy anh ngủ ngon nghe.

– Ừ, em yêu cũng ngủ ngon, mai gặp em.

– Chưa gì mà em yêu rồi, ai cho chứ?

– Cần gì ai cho, anh nghĩ là anh yêu em mất rồi. Anh cúp máy nhé.

Tôi mỉm cười rồi tắt máy, một ngày trôi qua với biết bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn, cuối cùng thì đến trước khi lên giường đi ngủ, tôi cũng đã có thể mỉm cười, một ngày thật đáng nhớ, hi vọng ngày mai hẹn gặp em thì không còn bị bạn trai em đến phá đám nữa, bị phá hai ngày liên tiếp có lẽ tôi nhục mà bóp chym tự tử quá.

Ngày hôm sau trôi qua chậm rãi trong sự chờ đợi của tôi, cả ngày tôi cứ loay hoay trong nhà hết xem phim rồi lên truyen102.com đọc truyện giết thời gian, cũng may là tôi chợt nhớ mình chưa chuẩn bị áo quần tuần sau đi làm, bèn lôi đống áo quần tây đã lâu không đụng đến ra ướm thử, chợt thấy dạo này mình giảm cân quá, áo quần trước đây hợp với dáng người là thế mà bây giờ lại rộng thùng thình, tôi cứ như đang thử áo sơ mi của ai khác vậy.

Cảm thấy không ổn, tôi chạy ngay đến tiệm thời trang công sở thường mua, sắm vội 2 cái áo sơ mi tạm dùng cho tuần sau bắt đầu đi làm lại, còn quần thì phải đi may sau vậy. Bước ra khỏi cửa hàng, tôi nhìn đồng hồ thì còn đến 2 giờ mới đến giờ hẹn, thôi thì đi kiếm cái gì ăn chiều vậy, tôi chạy đến quán bánh bèo, nậm, lọc quen thuộc gọi một dĩa bánh nậm ăn lót dạ mà lại nhẹ bụng, lát nửa nếu em có đói thì rủ em đi ăn tối cũng không sao, dĩa bánh nậm này ăn vào 2h sau lại đói ngay ấy mà (ở miền Trung thì các loại bánh này khá phổ biến, mình không biết các bạn địa phương khác có biết về các món ăn này không, nếu không thì đọc lướt qua cũng được).

Đang ăn tôi bỗng nhìn sang bàn đối diện thấy một khuôn mặt quen thuộc, chính là Giang, cô gái massage cùng tên với em, đang đút cho một đứa bé tầm 3 – 4 tuổi ăn, tôi nhận ra em đã nhìn thấy tôi trước rồi, mà em tế nhị không chào tôi, chẳng sao cả, lúc này em đang mang đồ bình thường, cũng không có ai nhận ra em làm nghề gì thì tôi không có lí do gì phải ngại. Tôi mỉm cười chào em rồi đem dĩa của mình sang bàn em ngồi luôn.

– Anh với em có duyên quá nhỉ, gặp nhau liên tiếp hai ngày – tôi mở lời trước.

– Dạ, lúc nãy em ngồi trong quán thấy anh vào rồi nhưng ngại không dám chào anh trước – em mỉm cười chào tôi. Khi không đi làm em trang điểm nhẹ nhàng hơn, ít đi vẻ sắc sảo, nhìn hơi tiều tụy nhưng lại dịu dàng hơn, nhìn em tôi lại nhớ đến cảnh mới đêm qua thôi em nằm trên giường rên rỉ khi tôi ấn con chym mình vào đýt em. Đúng là tật xấu khó bỏ mà, lát nữa đi gặp em Giang kia bây giờ vừa thấy em Giang này thì lại cứng hết cả người lên.

Có lẽ em cũng hiểu tôi đang nghĩ gì trong đầu, em lại mỉm cười nhìn tôi và trêu.
– Anh đang nhớ chuyện gì mà gian gian thế?

Tôi hơi ngượng vì em đoán được ý mình, nên bèn nhìn sang đứa bé bên cạnh em để chuyển đề tài.
– Con em đây hả, cháu mấy tuổi rồi.
– Dạ, cháu hơn 3 tuổi rồi, em mới đón từ nhà trẻ về, bây giờ cho nó ăn tối xong rồi về đi gửi tiếp.
– Gửi tiếp ? – tôi hơi ngạc nhiên nhìn em.
– Thì anh cũng biết rồi, lát nữa em đi làm không có ai trông nó, em phải gửi nó gần nhà, người ta cho nó uống sữa rồi ngủ qua đêm, sáng mai em lại sang đón về cho ăn sáng rồi đi nhà trẻ.
– Thế một ngày hai mẹ con gặp nhau được có 2 lần vậy à.
– Dạ, biết làm sao giờ anh, nghề em nó vậy mà – vừa trả lời tôi, em vừa đút cho con ăn, thằng bé ăn khá giỏi, mẹ nó đút gì đều há miệng ra chứ không vùng vằng quấy khóc gì cả.

Tôi nhìn ánh mắt em trả lời tôi đượm buồn, người ta thường nói không nghe đĩ kể chuyện, nhưng chuyện ngày hôm nay trước mắt tôi, tôi tin rằng em đang nói sự thật, cái nghề của em nó không thanh cao như người khác, nhưng ít ra nó cũng không làm hại ai, tôi cảm thấy con người nào cũng có giá trị của bản thân, kể cả khi họ làm những nghề mà xã hội cho là nhơ bẩn. Mỗi lần có đề xuất và tranh cãi về chuyện hợp pháp hóa mại dâm để dễ quản lý và giúp đỡ họ, tôi đều cảm thấy nên tán thành, nhưng dù sao nếu có ngày những người làm nghề như em được xem như lao động hợp pháp thì ngày đó cũng còn rất xa, còn hôm nay em vẫn phải chịu nhiều tủi nhục.

Nhìn em vui vẻ đút từng muỗng cho con, tôi cảm thấy ít ra em vẫn còn chút niềm vui trong cuộc sống, có thể con trai của em là niềm hi vọng lớn lao về một tương lai sáng lạng hơn cho em, tôi cũng hi vọng như vậy, còn bây giờ tôi cũng chẳng thể làm gì được cho hai mẹ con. Tôi ăn xong trước em, đứng dậy trả tiền cho em luôn rồi chào em về trước. Đang định dắt xe, tôi chợt nhớ ra một chuyện nên chạy lại vào trong quán.

– Em, cho anh xin số điện thoại đi.

– Ơ, anh muốn có số của em làm gì vậy… em không có đi khách ở ngoài – những chữ cuối cùng em nói nhỏ chỉ cho tôi nghe thấy.

– Không phải chuyện đó, biết đâu sau này anh có chuyện gì cần liên lạc thì anh điện, chứ cần gặp em thì anh đến thẳng tiệm em làm cũng được mà – tôi bật cười trước suy nghĩ của em, có thể đối với em, mọi thằng đàn ông đến với em chỉ vì chuyện ấy mà thôi.

Lưu số của em rồi, tôi về nhà vừa đi vừa suy nghĩ, tôi có quen một số người làm bên công tác xã hội, nếu sau này trao đổi với họ có cơ hội nào cho em thay đổi được nghề thì tôi sẽ liên lạc với em, đương nhiên là phải có sự đồng ý của em mới được, tôi không đạo đức giả đến mức can thiệp vào đời sống của người khác mà họ không đồng ý, nhưng vì em cũng đã là gái già trong tiệm, tôi tin sẽ đến lúc nào đó em phải bỏ nghề đó thôi.

Tôi về nhà cho 2 cái áo mới mua vào thùng giặt, tắm rửa cho sạch sẽ rồi chuẩn bị đến điểm hẹn với em, mà chẳng lẽ đi hẹn hò mà đi 2 xe máy nhỉ, tôi đang phân vân thì điện thoại có tin nhắn, là số của em.

– Anh đi xe đến trước bênh viện C gửi xe rồi đợi em đến đón nhé, mình đi xe em nghe anh.

– Ừ, anh gửi xe xong thì đi đến ngã ba trước mặt bệnh viện chờ, em xong việc thì đi thong thả.

Ở nhà cũng chẳng làm gì, tôi đến gửi xe sớm rồi đi bộ ra đứng ở ngã ba chờ em, mấy chú xe ôm thấy tôi cầm theo mũ bảo hiểm thì cũng không buồn mời chào gì cả, có lẽ họ quá quen với kiểu hẹn hò này rồi. Đợi một lúc thì em đến, em đi trên xe tay ga đắt tiền của em, hôm nay em ăn mặc đẹp, áo sơ mi trắng và váy công sở dài đến gối, nhìn đẹp hơn hẳn những bộ đồ không hợp tuổi em thường mặc trước đây.

– Anh nhìn gì em vậy.

– Hôm nay em đẹp quá nên anh nhìn – tôi vừa leo lên xe vừa trả lời, em đưa xe cho tôi lái còn em ngồi một bên ở sau lưng tôi, cằm tựa vào vai tôi nói chuyện.

– Vậy những lần trước em xấu lắm à ? – em bĩu môi.

– Không, em vẫn đẹp, chỉ có là mang áo quần hơi dừ một tý thôi.

– Dạ, mấy cái quần áo ấy mẹ em mua cho em, không hợp mốt chút nào, anh thấy bộ đồ này em mang có hợp không, em vừa mua để mang đi làm đấy, em xin được việc rồi.

– Hợp, mông em to vậy mang váy công sở là hợp nhất rồi, cẩn thận vào công ty có vài anh xin chết, à mà em xin được việc gì vậy?

Câu chuyện của chúng tôi tự nhiên cứ như một cặp tình nhân thật sự, những giây phút bên em như vậy tôi thường quên mất đi tôi chỉ là người tình của em mà thôi, mặc dù chỉ là lừa dối bản thân, nhưng hương vị ngọt ngào của mối tình trái ngang này cho đến giờ tôi vẫn không thể nào quên được.

– Anh ăn gì chưa, em đói quá ?

– Ừ, em thích ăn gì anh chở đi ăn, anh cũng đói.

– Ăn bánh canh đi ăn, em biết một quán, để em chỉ đường cho anh chạy.

Chúng tôi tấp xe vào quán bánh canh gần một trường đại học, giờ này sinh viên tan học nên quán rất đông, chúng tôi vất vả chen chân để đến một bàn còn trống, hai tô bánh canh được mang ra, em có vẻ đói thật, ăn khá ngon miệng, còn tôi không thể ăn hết tô bánh canh này được, không phải vì tôi đã ăn lúc chiều, mà vì nó dở, dở hơn tất cả các quán bánh canh tôi từng ăn. Nhìn em ăn xong còn húp đến cạn nước, tôi thật sự thắc mắc.

– Em, em thích ăn ở quán này lắm hả, anh thấy ở đây không ngon.

– Dạ, em thường ăn ở đây, em với bạn trai em khi thèm bánh canh đều đến đây.

– Nhưng mà có ngon đâu, có nhiều quán ngon hơn mà.

– Nhưng nó rẻ – em trả lời tôi cùng một nụ cười hồn nhiên khiến tôi chợt nhớ đến hoàn cảnh của em, em là con nhà giàu nhưng lại không có nhiều tiền tiêu.

Chúng tôi lên xe rời khỏi quán bánh canh, vì em cũng sợ có người quen bắt gặp nên tôi cứ kiếm đường nào xa trung tâm thành phố mà chạy, trên đường tôi và em nói với nhau về đủ mọi chuyện, từ chuyện học hành của em, chuyện công việc của 2 đứa, cả chuyện về em và người yêu đều khó khăn về tài chính như thế nào, và rồi tôi cũng hỏi sang chuyện mà tôi tò mò nhất.

– Em và bạn trai có thường quan hệ không?

– Sao anh lại muốn hỏi chuyện này ? – em khá dè dặt khi tôi hỏi.

– Anh tò mò thôi, anh là người tình của em mà đúng không, chuyện này anh cũng nên biết chứ.

– … Cũng không thường xuyên lắm đâu anh, đôi khi có nhu cầu mà cũng cho qua vì cả hai cũng không thoải mái về tiền bạc.

– Tiền thì liên quan gì ?

– Vào nhà nghỉ phải tốn tiền chứ anh, tụi em thường đi nhà nghỉ ở xa, giá rẻ nhưng không có nhiều tiền nên không có đi nhiều.Tháng nào cần mua sắm gì thì hầu như tụi em không có đi nhà nghỉ, vì tiền tiêu của cả hai đứa là do em bỏ ra, bạn trai em làm có lương nhưng thường đầu tư hết vào nhạc cụ rồi. Em có kể anh rồi đấy.

Tôi bỗng lặng người suy nghĩ, nhìn vẻ bề ngoài của em chẳng ai có thể ngờ là em lại khó khăn đến vậy. Tôi tự hứa với lòng mình sau này sẽ cho em ăn thỏa mái những món em thích, mua sắm những thứ em cần, có thể tôi chỉ là người tình của em, nhưng những gì bạn trai em không thể cho em được, tôi sẽ lo cho em hết.

– Anh, anh suy nghĩ gì mà im lặng vậy ?

– À, không có gì. Em và bạn trai có hợp nhau trong chuyện ấy không?

– Anh biết không, bạn trai em bây giờ là người đàn ông đầu tiên của em, em cũng không biết nữa, em nghĩ là nhu cầu chuyện ấy của em khá cao, lần đầu tiên của em, anh ấy không có dụ dỗ hay gì cả, cứ thế mọi chuyện diễn ra thôi, anh thấy em có hư không ?

– Nhu cầu của mỗi người khác nhau mà, với lại nếu nhu cầu em cao mà bạn trai em không đáp ứng được thì anh phụ cho.

– Anh lại giỡn rồi – em đấm mạnh vào lưng tôi, nhưng mà tôi đâu có giỡn đâu, tôi đang nói thật mà, oan quá.

– Nhưng mà bạn trai em chê em ngực nhỏ nên ít động vào, không như anh, 2 lần đêm ấy anh đều kích thích ngực em, làm em rất thích.

Tôi liếc vào gương chiếu hậu, thấy mặt em bình thường cũng đã đỏ hồng, lúc nói xong câu này thì hai má đỏ lựng lên rồi, đường khá vắng, tôi luồn bàn tay ra sau lưng, em đang ngồi để hai chân về một bên, tôi cho cả bàn tay vào trong váy em, ấn vào mu của em xoa xoa, lúc này quần lót của em đã ẩm ướt rồi, có lẽ nãy giờ hỏi mấy chuyện này cũng làm em kích thích.

– Anh, ở ngoài đường ai nhìn thấy thì sao – em ngại nhưng không đẩy tay tôi ra.

– Đường vắng mà, lỡ có ai nhìn thì cho họ nhìn, anh với em có mất sợi lông nào đâu.

Ngón tay tôi bắt đầu chà sát lên quần lót của em, lướt lên lướt xuống dọc theo hai mép, dù chỉ bên ngoài quần lót thôi nhưng tôi cảm nhận được hai mép lồn của em bắt đầu ướt nhẹp rồi, đúng là cô bé này “hồng diện đa dâm thủy” mà, mới kích thích như vậy thôi mà đã ướt hết cả rồi.

– Anh…đừng nữa anh…em khó chịu lắm…

– Mình vào đâu nghỉ nhé em – tôi hỏi dò ý em.

– … – em im lặng không trả lời, dựa vào vai tôi, hơi thở của em phả vào gáy tôi đầy mê hoặc, tôi xem như im lặng là đồng ý vậy, vừa chạy xe vừa để ý hai bên đường có khách sạn nào đẹp đẹp để ghé vào không, tôi muốn lần đầu tiên của tôi và em phải ở nơi đàng hoàng, không phải mấy cái nhà nghỉ giá rẻ mà em và bạn trai thường lui tới.

Tôi làm liều chạy thẳng xe vào bãi giữ xe của một khách sạn khá lớn nằm ở mặt tiền đường, lúc này chúng tôi đã đi xa trung tâm thành phố rồi, em lại mang bịt mặt nên tôi cũng không ngại lắm, tôi vào hỏi lễ tân có cho thuê phòng tính theo giờ không. Lễ tân bảo 300k/2h, ặc ặc, giá này bằng giá thuê phòng khách sạn 1 ngày rồi, nhưng lúc này tiền bạc không quan trọng, tôi lấy chìa khóa phòng rồi quay lại tìm em, em vì ngại đã ra đứng sẵn ở thang máy rồi, đúng là con gái, bịt mặt kín mít như thế mà còn sợ người ta thấy. Vào trong thang máy chỉ có 2 đứa, tôi bấm số tầng rồi luồn tay ra sau mông em vén váy em lên mà bóp vào cặp mông ấy, em phản ứng yếu ớt nhưng nhanh chóng bị tôi gạt tay ra.

– Đừng anh, nhỡ ai mở cửa, vào phòng đã anh.

– Em hấp dẫn quá anh không kìm được – vừa xoa xoa mông em tôi vừa nói nhẹ vào tai em, có thể em cũng thích nên không cản tôi nữa.

Thang máy chuẩn bị dừng lại thì tôi mới thả tay ra kéo váy xuống cho em, giờ này chẳng có ai đi thang máy cả, hành lang trống trơn, tôi mở cửa phòng kéo em vào rồi chốt lại, không chờ được nữa, tôi cởi khẩu trang em ra rồi hôn em ngấu nghiến, hai bàn tay đặt vào mông tốc hết váy em lên, một tay vẫn xoa vào mông, tay kia tôi luồn hẳn vào trong quần lót, nước của em ướt đẫm quần lót rồi, tôi cho ngón tay chui vào lồn em mà móc luôn, em ướt thế này rồi cần gì kích thích nữa.

– Anh…ư…ư…để em cởi đồ đã.

Tay vẫn móc vào lồn em, tay kia tôi không xoa mông nữa, cởi từng nút áo sơ mi của em ra, cởi luôn áo ngực rồi kẹp lấy núm vú của em bóp bóp nhẹ, em run lên trên tay tôi, không nói gì nữa, chỉ rên rĩ và tận hưởng thôi. Thằng bạn trai em thật kém tinh tế, con gái ngực nhỏ thích kích thích ngực mà lại bỏ qua, thôi thì tôi làm thay phần vậy.

Tôi kề miệng xuống phần ngực còn lại của em, le lưỡi liếm quanh quầng vú, tôi cứ liếm nhè nhẹ, từ từ quanh vú mà chưa động gì đến núm vú của em cả, em có vẻ thèm lắm rồi, cứ ấn ấn núm vú vào miệng tôi nhưng tôi giả vờ không quan tâm, vẫn cứ liếm quanh vú của em.

– Anh … đừng giỡn em nữa… bú cho em đi.

– Bú gì ? – tôi vẫn muốn đùa với em một chút nữa.

Em không chịu nổi nữa rồi, tay em bóp chặt lấy bầu vú nhỏ của mình, đút thẳng núm vú vào miệng tôi.

– Anh bú vú của em đi…a….a…

Tôi không đợi em nói, núm vú của em vừa vào miệng, tôi nút mạnh rồi dùng lưỡi liếm lên núm, tay tôi ở trong âm đạo của em cũng móc móc mạnh, em ưỡn người lên vì sướng.

– Em thích quá anh ơi… sướng … anh ơi.

Tôi ôm em đặt lên giường, lột nốt váy và quần lót của em ra, banh hai chân của em ra định úp mặt vào đó thì em bỗng che lại, tôi định gạt tay em ra thì bỗng em làm tôi bất ngờ khi cương quyết:

– Không anh, em không thích.

Vẻ mặt em rất cương quyết dù hai mà vẫn đỏ gay vì bị kích thích nãy giờ, ánh mắt của em không phải là e dè hay sợ dơ như những người tình khác của tôi, đó là ánh mắt hoàn toàn cự tuyệt ý định của tôi.

– Em không thích anh liếm ở dưới cho em hở?

– Dạ, em không thích, anh bú cho em hay em bú cho anh đều không thích, anh đừng ép em nghe, còn anh muốn làm gì em cũng chịu hết.

– Được rồi, em không thích thì anh không ép – Tôi cởi đồ trườn lên người em, hôn vào môi em, lưỡi hai đứa xoắn vào nhau khi tay tôi lại mò xuống lồn em, tôi bỗng nhận ra ở dưới của em bất ngờ khô ráo, chỉ vì hành động của tôi lúc nãy mà em hết sạch cả hứng, cũng may em rất dễ bị kích thích, tôi vừa hôn vừa xoa xoa vào hột le là em đã ướt lại rồi.

Mình chắc chắn là nhiều bạn sẽ thấy khó tin ở đoạn này, đến mình cũng thấy khó tin, em là một cô bé có nhu cầu cao nhưng thật không tin nỗi là em cực kì ghét chuyện bú liếm ở dưới cho nhau. Sau này nhiều lần mình thử hỏi dò ý em nhưng em điều cự tuyệt, và vì mỗi lần nhắc đến chuyện này thì em hoàn toàn mất hứng thú nên mình cũng không ép em nữa. Nguyên nhân thì ngay cả em cũng không biết, chỉ là em cảm thấy ghét chuyện đó thôi, mình thì cũng lờ mờ đoán được, đó là vì từ nhỏ em được mẹ dạy chỗ ấy cả cả đàn ông và đàn bà đều là thứ dơ bẩn, nó như một sự ám thị vào trong đầu em cho đến khi lớn lên, em có thể chấp nhận chuyện quan hệ vì là hai chỗ ấy tiếp xúc với nhau nhưng không thể thích nổi việc kề miệng vào hôn chỗ ấy rồi lại hôn nhau, đối với em đó là một sự ghê tởm.

Nói chung vì tâm lý của em như vậy nên tôi cũng không ép em về chuyện đó nữa, và cũng phần lớn là vì câu nói sau đó của em: “anh thích gì em cũng chiều hết”, tôi đã nghĩ em chỉ nói để tôi không đòi hỏi chuyện kia, nhưng không phải, em thật sự đáp ứng những yêu cầu kể cả có phần quá đáng của tôi trong chuyện tình dục, nhưng đó là chuyện sau này, mời các bạn xem tiếp câu chuyện.

Hôn em một lát tôi lại ngồi dậy, tay vẫn đặt ở trong lồn em, tôi không móc nữa mà đang ngoáy ngoáy, hông em hơi ưỡn lên hưởng ứng hành động của tôi, nhưng con chym của tôi không được kích thích thì hơi chán, nếu bảo em dùng tay để vuốt nó thì cũng không làm cho tôi sướng được, quả thật việc em không muốn dùng miệng làm tôi thấy khó quá, bỗng tôi nghĩ ra một ý, tôi ngoáy thêm một vòng nữa rồi nhẹ nhàng rút ngón tay khỏi lồn em, khi rút ra nó còn kéo theo một vệt nước nhờn chảy ra trên giường.

– Sao anh dừng lại vậy ? – em hơi hụt hẫng.

– Em không mút cho anh nên anh không lên được – tôi chỉ cho em con chym của tôi, nó chỉ hơi cưng cứng chứ không ngẩng đầu lên như mọi lần.

– Em dùng tay nhé –em đề nghị.

– Cũng không được đâu, anh có ý này, em thủ dâm cho anh xem đi.

– Anh yêu cầu lạ thế – em hơi ngập ngừng.

– Lúc nãy em nói ngoài việc bú liếm ra anh muốn gì anh chiều hết mà.

Em chần chừ rồi cũng nghe theo, em ngồi dậy trên giường, hai chân banh ra thành hình chữ M trước mặt tôi rồi bắt đầu lấy tay xoa xoa ngoài bướm, nhìn em bắt đầu thủ dâm con chym của tôi nó cứng lên thật, kiểu này phải huấn luyện em nhiều nhiều thôi, ai bảo không chịu mút chym cho tôi.

– Đút ngón tay vào đi em – em cũng bị kích thích, ngoan ngoãn nghe theo lời tôi.

– Móc tay lên phía mu đi, tay kia bóp núm vú đi.

– Ư… ư…

Em làm theo tất cả những gì tôi nói, nhìn em thủ dâm trước mặt làm tôi nứng không chịu nổi, con chym đã cứng như thanh củi rồi, tôi vẫn tiếp tục muốn em làm thêm nữa.

– Rút ngón tay ra đi, bóp hột le của em đi.

Hai ngón tay của em kẹp chặt hột le, khẽ xoay xoay nó rồi bóp, em không chịu nổi nữa, nằm ngửa ra vừa bóp vừa rên rĩ, cơ thể em khó chịu lắm rồi nhưng mà không dám ngừng lại, có lẽ vì em sợ tôi giận, cũng vì em khó chịu nhưng rất sướng.

– Chơi em đi anh… chơi em đi anh.

Em thở hổn hển nhìn tôi, ánh mắt van lơn và giọng nói ngọt ngào ấy cuối cùng cũng khiến tôi không chịu nổi, tôi tiến lại gần em rồi bỗng nhớ chưa kịp mang bao, trừ khi đi chơi hàng, em là người duy nhất tôi mang bao khi làm tình, không phải vì sợ dính bầu, mà vì em vẫn đang quan hệ với bạn trai, tôi muốn an toàn một chút. Mang bao xong tôi leo lên giường, hai tay banh chân em ra, tôi đặt chym vào trước lồn em nhưng chưa ấn vào, tôi lại muốn trêu chọc em thêm nữa nên chỉ lấy con chym gõ gõ vào hột le của em.

– Anh… em muốn… chơi em đi anh.

– Em nói “đụ” đi – tôi cười.

– … Đụ em đi anh – em có vẻ không quen với từ này nên hơi ngượng – đụ em đi anh…em không chịu nổi nữa.

Không trêu chọc em nữa, tôi cũng nứng đến phát khùng rồi, tôi nhấp mạnh vào lồn em, nước nhờn của em nhiều quá, làm tôi nhấp 1 cái mà con chym trượt vào lồn em đến lút cán, em bấu chặt lấy hai tay tôi, đầu ngửa ra sau thở hỗn hển.
– A…a..ư…

Âm đạo của em ngập ngụa nước, nhưng vẫn ấm nóng và khá chặt, tôi nhẹ nhẹ rút ra rồi lại nhấp vào, hông em ưỡn lên làm người em cong vòng trên giường, tôi lấy hai bàn tay bóp chặt vào mông em, nâng cả hông em lên mà nhấp, em lại càng rên dữ dội.
– A..a….a …nữa đi anh…nữa…

Cặp mông của em mềm mại trong tay tôi làm tôi muốn đổi tư thế, tôi dựng cả người em dậy, bắt em đứng chổng mông về phía tôi đầu cúi xuống tay chống vào thành giường. Tôi từ phía sau đẩy mạnh vào lồn em, da thịt của tôi chạm vào mông em từng tiếng “bạch… bạch…”, nước từ lồn em chảy ra chảy dài dọc theo hai chân xuống giường, em có vẻ đứng không vững nữa rồi, tôi cho em quỳ xuống để doggy, cặp mông của em chỉa về phía tôi khêu khích quá, tôi vừa đẩy mạnh vừa thỉnh thoảng xoa xao mông rồi vỗ một cái, lúc đầu em vừa giật mình vừa đau nên co người lại, âm đạo em cũng co bóp mạnh là tôi suýt ra, lúc sau có vẻ em cũng sướng với kiểu bạo lực này, mỗi lần tôi vỗ mông em lại rên rỉ to hơn.

– Ư…ư….á…em sướng quá anh.

Cặp mông của em lắc lư theo từng nhịp nhấp vào của tôi, tôi bỗng thấy lỗ hậu nhỏ nhỏ hồng hào của em, tôi chợt nghĩ đến một chuyện nhưng để sau này đã, tôi sắp ra mất rồi. Tôi xoay người em lại luồn hay tay nâng hai chân em lên cao rồi ép vào mà nhấp, càng nhấp tôi càng ép hai chân em vào thân người, cho đến khi hai chân em gần chạm vai còn tôi gần như nằm hẳn lên người em. Háng em lúc này banh rộng hết cỡ, lồn ưỡn hẳn lên trên đón nhận từng đợt nhấp của tôi.

Chợt nhận ra hai núm vú của em nãy giờ không được chăm sóc, tôi lấy hai tay se se hai đầu vú, em bị kích thích cực độ, nảy nảy người rồi rùng mình lên đỉnh. Em lên đỉnh không bắn nước ra mạnh mẽ giống như cô vợ ảo của tôi trước đây, nhưng nước từ lồn em cũng chảy ra lênh láng, chảy cả qua người tôi làm lông mu tôi ướt đẫm, còn ga giường thì khỏi nói, cứ như em vừa tiểu trên đây vậy.

Cơn co giật khi lên đỉnh của em chưa kết thúc, tôi càng đẩy mạnh làm mắt em trợn ngược vì bị kích thích quá độ, tay em hết bấu vào vai tôi lại nắm vào thành giường, tôi day day vào hột le làm em càng co giật mạnh, ép chặt chym tôi đến chịu không nổi, tôi bắn mạnh vào bao cao su đến nổi sợ không biết bao có bị chảy ra không. Chym tôi sau khi bắn vẫn còn gồng lên co giật vài lần nữa trong lồn em.

Em nằm vật trên giường thở hổn hển, tôi nhè nhẹ rút chym ra rồi vất bao. Sau đó lấy tay vuốt ve trên cơ thể em, mắt em vẫn còn nhắm nghiền có lẽ vừa mệt vừa sướng, em đang để cơ thể nghỉ ngơi tận hưởng những cơn rung động từ âm đạo truyền ra. Tôi nằm xuống ôm lấy em rồi nằm nghỉ một lúc, cuộc làm tình mãnh liệt cũng làm tôi hơi đói, dĩa bánh nậm và tô bánh canh ăn từ chiều đến giờ như biến đâu mất, đúng làm làm tình có tác dụng như tập thể thao vậy.

Em chở tôi về đến bênh viện để lấy xe rồi tôi đưa em về đến tận nhà, dù em không cho tôi đến trước nhà mà chỉ đứng từ xa nhìn em vào nhà thôi, em sợ mẹ em thấy tôi. Nhà em nằm trên một con đường khá vắng vẻ, hầu hết là quan chức ở, ban đêm nhà ai cũng đóng cửa chẳng quan tâm nhà bên cạnh, em đi vào nhà xong còn ngoái lại nhìn tôi cười một cái rồi mới vào hẳn, tôi nhìn em vào nhà mà trong đầu nảy ra nhiều ý nghĩ khá hay ho, bỗng điện thoại báo tin nhắn đến, em vừa vào nhà đã nhắn tin cho tôi rồi.

“Anh về cẩn thận nhé, lúc nãy anh làm mệt quá, giờ phải tắm rồi đi ngủ luôn, nhưng em sướng lắm, cảm ơn anh, anh ngủ ngon.”

Tôi ra về mà lòng như hoa nở, hôm nay em thật sự là của tôi rồi, tuy chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, nhưng tôi tin sẽ có ngày tôi làm cho em quên đi tình yêu hiện tại mà đến với tôi, cả thân xác và tâm hồn.