TRUYEN102.COM ★ Truyện Sex Người Lớn ★ Truyện Sex Hay
Mình có 1 ông anh họ. Anh và mình lớn lên cùng nhau, thời thơ ấu, gia cảnh của 2 anh em chẳng có gì là nổi trội so với các trẻ trong xóm. Gia cảnh 2 anh em cùng nghèo khó như nhau, sáng đi học về. Chiều về 2 anh em phụ giúp gia đình buôn bán. Nhà mình thì bán cơm tấm đêm, nhà anh thì bán sinh tố bên cạnh quán cơm tấm của gia đình mình. Anh là người rất hiền lành, dễ mến, hòa đồng với tất cả mọi người. Cuộc sống 2 anh em thật êm ả trôi qua trong cái xóm nghèo. Thằng thì phụ bê từng đĩa cơm cho khách, lau bàn, phụ rữa đĩa, thằng thì phụ xay sinh tố, rửa ly….. Thời gian trôi qua, 2 anh em cùng vào đại học. Anh học khác ngành của mình. Nhưng...
Quân tắt máy điện toán, bắt đầu thu thập những văn kiện để sửa soạn ra về. Hôm nay, chiều Thứ Bảy, Quân đang vui vẻ vì mọi công việc của sở chàng đã hoàn tất và nghĩ đến tối sẽ cùng bạn gái đi khiêu vũ. Thình lình chuông điện thoại reo vang, chàng cúi nhìn thấy số điện thoại của người gọi, buồn rầu nói: “Lại bà Thúy Hoài! Chuyện gì nữa đây?” Ngập ngừng, Quân nhấc điện thoại nghe: “Anh Quân khỏe không? Anh có thể đến văn phòng tôi ít phút được không?” Bà Giám Đốc Thúy Hoài với một giọng điệu như ra lệnh tiếp theo. “Tôi có một việc quan trọng cần bàn với anh”. Quân miễn cưỡng đáp lại: “Vâng, em sẽ đến ngay”. Thúy Hoài đứng trước cửa văn phòng đang nói chuyện với cô Thư ký khi Quân đến. Nàng vội...
Hà Nội, đêm mùa đông… Hắn nhìn đồng hồ. Còn vài phút đến giờ tan ca. Làm xong thủ tục giao phòng cho những vị khách cuối cùng trong ngày, hắn nhanh chóng thu dọn chuẩn bị ra về. Nghĩ đến từng cơn gió Đông đang về, hắn xuýt xoa và chỉ nghĩ đến cái phòng trọ nhỏ mà yên tĩnh của hắn. Dắt xe ra đến cổng khách sạn, hắn nhận được tin nhắn của em. “Quái nhỉ? Giờ này không ngủ đi còn nhắn gì?”. Hắn làu bàu mở điện thoại ra đọc tin nhắn của em. Em nói vừa bỏ ra khỏi nhà, đang lang thang trên phố. Em muốn ngủ ở khách sạn đêm nay. Hắn biết có khuyên em cũng không được, đành tặc lưỡi cất điện thoại và chạy xe đến khách sạn. Em và hắn quen nhau đã 6 tháng, nhưng chỉ mới...
Huyền thức dậy thấy trong mình nóng ran và thật khó chịu. Dạo này không biết lý do gì mà nàng luôn trong trạng thái này, trong người bức bối, nóng nực, căng đét, ngứa ngáy làm Huyền khó ngủ, không tập chung được vào việc gì, tâm trạng thất thường, lúc hồi hộp, lúc cáu bẳn. Sáng dậy, nàng kể lại với mẹ tình trạng của mình. Nghe xong mẹ nàng sợ con mình mắc bệnh liền thu xếp đưa con đến phòng khám nổi tiếng mà bà quen biết để kiểm tra. Sau khi vấn bệnh và làm các xét nghiệm, kiểm tra kỹ lưỡng vị bác sỹ gọi mẹ Huyền vào phòng riêng để nói chuyện: – Thực ra cháu không có bệnh gì đâu, bà đừng lo lắng quá. – Nhưng tình trạng cháu tôi thấy không ổn lắm. – Bệnh của cháu thực ra không...
– Không chịu đâu, anh cứ bắt em phải quỳ như cún thế này em mỏi lắm. Mà em nói trước là đêm nay em không chịu để anh đụ vô lỗ đít em đâu nghen. – Thiệt không, vậy mà hôm rày có ai nằng nặc đòi anh phải đút vô cái lỗ đó đấy. Khánh nhẹ nhàng hẩy buồi vào lồn của Trâm, cái lỗ bé xíu quen thuộc bây giờ đã ướt nhoèn nhoẹt nước. Cái lỗ ấy bé xíu mút khít chặt lấy toàn bộ cái khúc gân của Khánh, như một lớp đệm bằng thịt rất mềm và êm siết chặt lấy cái bộ phận giống đực của Khánh, khiến anh cứ đút vào sâu thêm chút một là lại cảm thấy thêm chút một chật chội, cái cảm giác chật, bót đủ làm cho Khánh thấy sướng rợn cả người. Anh cắm cái buồi...
Nhận được lời mời hấp dẫn từ cô em họ vào dịp cuối tuần: – Mày ơi, đi chơi không ? Nghỉ Resoft. (Nói là em họ cơ mà nó lại hơn mình 1 tuổi với lại 2 đứa chơi chung với nhau từ lúc nhỏ nên toàn xưng với nhau là mày – tao, khi có người lớn thì 2 đứa mới chị chị, em em…) Mình liền hỏi: – Có ai đi, cơ mà hết tiền rồi, cỗ bàn nhiều quá – Tao, anh Trung với rủ mày thôi, 3 đứa. Đi đi, em cho chị ký sổ. Hahaha Trung hơn mình 5 tuổi, là gấu của cô em mình từ thời cô em còn học ấp 3, giờ 2 đứa ở với nhau như vợ chồng và khả năng chúng nó chuẩn bị làm lễ cưới vào cuối năm nay nhưng mình đã quen gọi là anh...
Vào một ngày đẹp trời, Tâm dậy sớm để tập thể dục. Thực ra thì nàng đã có sẵn 1 thân hình cân đối và phải nói không chê vào đâu được, nhưng nàng quyết định tập để cho sức khỏe của mình được ổn định. Có một đặc điểm ở Tâm là dù có không tập hay chế độ ăn uống thế nào thì thân hình đó của nàng vẫn cứ mỹ miều. Được sinh ra trong một gia đình giàu có nên có lẽ cuộc sống của nàng không phải lo thiếu thốn gì cả. Tâm năm nay 18 và bố mẹ của nàng mới vừa bước vào tuổi 40, 2 ông bà có con sớm nên có lẽ bây giờ họ cũng hiểu tâm lý của con hơn. Bố Tâm là một người rất thành đạt trong kinh doanh nên ông đã đề nghị vợ chỉ ở...
Kim Trinh vừa vén áo cho đứa con gái yêu dấu hơn 4 tháng tuổi bú vừa phải hẩy mông cong ra hết cỡ để đón nhận những cú thúc hết sức thô bạo mà khúc gân khổng lồ của thằng Tú đang đâm sâu vào háng mình, bầu vú còn lại thì bị hắn nhào nặn không thương tiếc khiến những dòng sữa trắng xóa theo kẽ ngón tay hắn chảy xuống ướt cả má bé Na nhưng nàng chỉ biết cắn răng chịu đựng và không dám hé nửa câu van xin. Thỉnh thoảng Kim Trinh lại liếc nhìn xuống sàn nhà nơi Cường chồng mình đang ngủ say như chết vì men rượu rồi cất lời xin lỗi nhưng không thành tiếng, ở tư thế nằm úp thìa phía sau lưng Kim Trinh, thằng Tú bóp chặt vú nàng kéo mạnh và ra sức hẩy mông để...
Tôi tên là Thành, năm nay hơn 17 tuổi. Giống như bao cậu trai mới lớn khác, tôi bỗng cao vọt hẳn lên, râu ria bắt đầu mọc lên. Thi hết phổ thông trung học, tôi được mẹ đưa sang Ba Lan để chuẩn bị vào học đại học. Bố me tôi bỏ nhau đã lâu, tôi sống với bố trong suốt thời gian qua. Sang đây, tôi được một mình làm chủ một căn phòng rộng 37m2 trong căn hộ ba buồng thuộc khu trung tâm thủ đô Warszawa (Warsaw thủ đô Balan). Mẹ tôi và người chồng sau của bà sống trong phòng dùng làm phòng khách nối liền với bếp và phòng ăn. Phòng thứ ba là phòng của chị Hiền, con riêng của ông bố ghẻ với người vợ trước. Chị Hiền năm nay đang học năm cuối đại học Tổng Hợp, chuẩn bị đến khi...
Tùng… Tùng… Tùng… Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ tan học. Ngôi trường Phước Bình 2 chợt bỗng náo nhộn hẳn lên, đâu đó đã nghe tiếng cười đùa của học sinh các lớp. Náo nhiệt nhất là lớp tôi, chỉ nằm cách căn phòng hiệu trưởng vài ba căn phòng. Tiếng nói lanh lảnh của các bạn gái huyên huyên: – Hoan hô …hết giờ Sinh rồi … hoan hô … Số là ngày hôm nay giờ Sinh của lớp tôi cô Duyên giảng bài về cơ thể con người mà lại là …cơ thể của phụ nữ, chuyên đề tập trung chủ yếu về bộ phận sinh dục của nữ giới. Tôi có để ý rằng hầu như toàn bộ tụi con gái đều gục mặt xuống bàn, mắc cỡ không dám nhìn lên bảng nhưng bọn chúng thì đang cố gắng lắng nghe từng lời...
Một hôm, vợ chồng mình nổi hứng đi ra thành phố và ngủ lại khách sạn một đêm. Mình liền tính toán kỹ lưỡng cho một đêm thật sung sướng: đi ăn, cà phê chuồng và bãi đáp là hotel. Nhưng chuyện không như kế hoạch đã định, ăn uống xong thì vợ chồng đi tìm một quán cafe chuồng chui vào. Không hiểu sao đêm đó sao mà đắt thế, chạy một vòng, các chỗ đen tối đã bị chiếm hết. Cuối cùng vợ chồng mình đành ghé đại vào một quán cafe chuồng, chọn chỗ xong hết, nhưng không thể hành sự được vì sáng quá, không có cây cối bao quanh, lại ở giữa quán nữa. Vợ chồng mình nhìn nhau cười, thế là 2 đứa đành lén nghe mấy cặp cạnh bên. Nghĩ ra cũng thích, nghe tiếng rên rên khẽ khẽ 2 đứa mình cười...
Nó – một thằng con trai vừa mới ra trường, còn đang lông bông đợi ông cậu xin 1 chân vào công ty ông ấy làm. Nhà cũng chả khá giả gì, bà già buôn quản 1 đội xe đi mấy tỉnh tây bắc, góp vốn 1 quán bar cùng bà chị em kết nghĩa. Nó cũng được bà già tin tưởng cho quản lí. Quản lí là lo việc thôi chứ cái quán bar 1 tháng lãi bao nhiêu thì mả tổ nó cũng chả biết. U già đưa bao nhiêu thì cầm. Trải qua 2 mối tình thì cả 2 đều chả đi đến đâu. Người đầu tiên nó yêu mất trong 1 tai nạn hồi nó học lớp 11. Người thứ 2 yêu hai năm rồi đi du học. Trước khi bay 1 tháng, nó phát hiện nó bị cắm sừng. Lại chả đâu đến đâu. Nhiều...
Yến nhìn theo đứa con gái nàng ôm ấp cùng Thiết đi ra cổng mà người nàng nóng ran. Hai đứa vừa đi vừa cười khúc khích, không hề nhìn thấy Yến hậm hực quay vào nhà trong. Chồng Yến đi xuất khẩu lao động Liên Xô vừa tròn ba năm để nàng phải đêm đêm trong cái cảnh không người ôm ấp vuốt ve. Vậy mà dạo này con bé Huyền gần như quên hẳn sự hiện diện của nàng trong cái nhà này, Huyền ngang nhiên ôm ấp, hôn hít Thiết trước mặt mẹ nó như thách thức. Yến dựng chiếc xe đạp, gỡ những túi đồ ăn ra và cất tiếng gọi vọng vào nhà: – Huyền ơi, ra bê đồ vào cho mẹ. Chờ không thấy Huyền trả lời, Yến cáu kỉnh xách túi chạy vào nhà định bụng sẽ mắng cho Huyền một trận –...
Lão Dương năm nay đã bước vào lục tuần, nhưng dáng người vẫn rất cường tráng mạnh khỏe. Da dẻ rám nắng căng bóng, cơ bắp săn chắc không có vẻ bệu rạc như tuổi. Lão được như thế có lẽ nhờ vào thời trai trẻ bôn ba lao động quần quật không mệt mỏi. Và cũng nhờ thế, ngày hôm nay lão Dương mới gày dựng được cơ ngơi kinh tế an nhàn. Lão sở hữu một căn nhà 4 tầng, hẻm rộng rãi an ninh gần trung tâm thành phố. Vợ mất sớm, không có con. Lão đành cho thuê phòng như một kế mưu sinh nhàn rỗi. Căn nhà dư 4 phòng, thì ba phòng là đám sinh viên đại học, một phòng trên cùng do hai vợ chồng trẻ thuê. Lão không làm gì cả ngày ngoài sáng cafe, chiều tối nhậu. Câu chuyện có lẽ...
“Tối nay mình đi chơi nhé em?” Nam gợi ý với vợ mình, Vân. “Nếu anh muốn,” Vân đồng ý. “Anh có ý hoặc nơi nào đặt biệt không?” “Ah, có,” Nam trả lời. “Đó là một nơi đặc biệt của tư nhân.” “Nơi đó như thế nào vậy anh?” Vân tò mò hỏi. “Anh cũng chưa biết rõ, ngoại trừ việc có yêu cầu đặc biệt về trang phục cho phụ nữ” “Anh nghe một người bạn trong công ty nói vậy.” “Yêu cầu đặc biệt ah?” Vân hỏi. “Uhm, phụ nữ đến đó phải mang một mặt nạ đặc biệt,” Nam giải thích. “Mặt nạ đó như thế nào, mua ở đâu anh?” Vân hỏi. “Em đừng lo, anh bạn đã đưa cho anh một cái. Anh ấy và vợ đã đến đó tuần trước” Nam trả lời. “Vậy à, cho em xem đi,” Vân nói, nghiêng đầu...